Thẩm Khê cũng không tức giận, đôi mắt qua lại ở trên mặt Tống Tử Hoành cùng bảo bảo đánh giá.
"Lớn lên cũng không giống nha..."
Mẹ Thẩm sợ tới mức một phen che lại miệng con gái, dù sao cũng là ngày vui, sợ mẹ Tống nghe xong sẽ không hài lòng. Việc nói cháu không giống con trai mình, điều này chẳng phải ám chỉ con trai Tống gia bị đội nón xanh sao?
Mẹ Thẩm tức giận trừng mắt nhìn con gái nhỏ liếc mắt một cái, sau đó ngượng ngùng nhìn mẹ Tống nói.
"Bà thông gia, Khê Khê còn nhỏ nói chuyện không biết suy nghĩ, bà đừng để bụng ..."
Tống Tử Hoành vừa muốn mở miệng nói đỡ cho Thẩm Khê, mẹ Tống giành trước một bước.
"Khê Khê ngây thơ đáng yêu, bà thông gia bà cũng đừng trách mắng con bé."
Ấn tượng của mẹ Tống đối với Thẩm Khê cũng không tệ lắm, cười trêu ghẹo nói.
"Hiện tại bảo bảo còn nhỏ, thêm mấy ngày nửa sẽ nhìn rõ nét hơn. Khê Khê có lòng đến thăm cháu trai, về sau có sinh con cũng có kinh nghiệm."
Không chờ Thẩm Khê phản ứng, Tống Tử Hoành ho khan một tiếng, cũng đi theo ý mọi người, thâm trường nói. "Đúng vậy, cũng không lâu, thêm vài năm nửa Khê Khê của chúng ta có thể sinh bảo bảo."
Thẩm Khê đọc hiểu ánh mắt hắn, sắc mặt ửng lê một tầng hồng nhạt, xoay đầu biệt nữu nói.
"Con mới không sinh con đâu."
Mẹ Tống che miệng cười trộm, ngay cả mẹ Thẩm cũng nhịn không được cười ra tiếng, lắc đầu đứng dậy đến phòng cách vách đi xem con gái lớn đã tỉnh hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-khe/471146/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.