Cho nên trong khoảng thời gian này chỉ cần ở trong nhà Thẩm Khê liền có ý thức ránh cho tay chân tiếp xúc Tống Tử Hoành. Cứ như vậy, mọi thứ không có gì khác thường, thẳng đến khi Tống gia đón đứa trẻ thứ hai.
Ngày Thẩm Hủy sinh rơi vào ngày thứ tư, Thẩm Khê sau khi tan học liền xin nghỉ tiết tự học buổi tối tới bệnh viện thăm chị gái.
Thẩm Hủy mới vừa sinh xong không lâu, đúng là mệt mỏi cực điểm, khi Thẩm Khê đến Thẩm Hủy đã ngủ rồi, đứa trẻ ở phòng bệnh cách vách, mẹ Thẩm mẹ Tống vây quanh mép giường nhỏ nhìn cháu, vừa cười ngâm ngâm nói chuyện.
Tống Tử Hoành đang đứng ở ngoài cửa phòng bệnh đợi, sau khi nhìn thấy Thẩm Khê bèn giữ chặt tay nhỏ hỏi thăm cố có lạnh không.
Thẩm Khê vẻ mặt mất tự nhiên nhìn bốn phía một vòng, rút tay mình về,nhẹ nhàng lắc lắc đầu.
"Chị không việc gì chứ? " - cô hỏi.
Từ khi Thẩm Khê xuất hiện trong một khắc kia, tầm mắt Tống Tử Hoành vẫn luôn chú ý nhất cử nhất động của cô, rốt cuộc nữ nhân khác vì hắn sinh hài tử, hắn lại lo lắng Thẩm Khê nhìn thấy sẽ thương tâm khổ sở.
Nghiêm túc quan sát biểu tình Thẩm Khê, tin tưởng cô không có biểu hiện ta cảm xúc khổ sở gì, mới chậm rãi nói..
"Cô ấy không có việc gì."
Đồng thời, trong lòng trào ra một cổ mất mát. Thẩm Khê rộng lượng, hắn vốn nên lấy làm vui nhưng vì sao lại cảm thấy mất mát?
Cô sao lại không ghen?
Tống Tử Hoành đột nhiên ý thức được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-khe/471145/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.