"A a ách... Không trừu... Anh rể thật thoải mái..."
Biểu tình trên mặt Thẩm Khê đã lâm vào trạng ngữ ý loạn tình mê, Tống Tử Hoành cởi bỏ dây buộc tóc, một đầu tóc đẹp xõa ở trước ngực, đầṳ ѵú hồng nhạt bao phủ ở giữa sợi tóc, nửa che nửa lộ mỹ cảnh mông lung gạt bỏ tính trẻ con của thiếu nữ, càng thêm gợi cảm.
Tống Tử Hoành nhẹ nhàng đem mái tóc vén ra hai bên, một khắc kia phản phất làm hắn mơ hồ nữ nhân này đã thành niên. Nếu đến năm Thẩm Khê tròn 18 tuổi thì hắn cũng đã 35 tuổi, khi đó không biết cô còn nguyện ý đi theo hắn không?
Nghĩ đến tương lai, Tống Tử Hoành không khỏi bực bội. Vấn đề này hắn đã nghĩ tới vô số lần, tuy rằng Thẩm Khê cũng nhiều lần bảo đảm rằng cô nguyện ý đi theo hắn, nhưng hắn vẫn chưa thể tin được. Tống Tử Hoành trước sau rõ ràng, quang minh chính đại yêu nhau đã khó nói chi giữa hắn và Thẩm Khê không có gì ràng buộc, dù cho đó là quan hệ lợi ích. Cũng giống như hắn với Thẩm Hủy, con cái chính là ràng buộc lớn nhất, cho nên mặc dù hắn đối với Thẩm Hủy không còn động tâm, thậm chí tình yêu cũng gần như biến mất, nhưng vì con cái, hắn nguyện ý duy trì cuộc hôn nhân cùng Thẩm Hủy. Đương nhiên, hứa hẹn với Thẩm Khêcũng có rất liên quan rất lớn, Tống Tử Hoành không phải không đả động qua chuyện li hôn để cưới cô. Nhưng không phải hiện tại, ít nhất mấy năm tới sẽ không. Dù gì Thẩm Khê đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-khe/471112/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.