Thẩm Khê do dự, không biết có nên tin tưởng lời anh rể hay không, trừng mắt tờ giấy không biết vì sao lại hạ bút.
Ngoài cửa Tống Tử Hoành chờ không kịp, mở miệng nói .
"Anh bảo đảm không đi vào, mở cửa."
"Emkhông tin anh, trừ phi anh thề!" Thẩm Khê trả lời.
"Được, anh thề, nếu là chút nửa anh đi vào, sẽ bị thiên lôi đánh"
Thề cũng đã thề, Thẩm Khê không lý do gì không mở cửa, không tình nguyện hé một khe hở nhỏ, từ kẹt cửa vươn ra một bàn tay.
"anh đưa cho em đi."
Tống Tử Hoành không dự đoán được cô thật sự không chịu nhìn thấy mình, đem khăn lông đặt trên tay em vợ, mới vừa ấp ủ muốn nói cái gì, tay lập tức thu trở về, ngay sau đó "Phanh" một tiếng tiếng đóng cửa, thiếu chút nữa đập vào hắn.
Đây chính là lần đầu tiên Thẩm Khê không để ý tới hắn..
"Em tức giận à?" - Nam nhân suy đoán hỏi một câu.
Quả nhiên, không có lời nào đáp lại.
Tống Tử Hoành đợi trong chốc lát, thẳng đến bên trong ánh đèn bị tắt, sờ sờ cái mũi khô cằn nói.
"Anh về phòng đây, ngày mai nhớ chờ anh."
***
Sáng sớm hôm sau, tuy rằng Thẩm Khê còn đuổi theo ngồi trên xe hắn, nhưng cũng không phải ngồi bên ghế phụ, mà là ở ghế sau, hơn nữa cũng không có hành vi làm nũng hay muốn hôn hắn như thường ngày cô hay đòi hỏi phúc lợi, Xe mới vừa dừng lại liền chạy vào trường học.
Thậm chia buổi trưa cũng lấy cớ không đi viện nghiên cứu tìm hắn, loại hành vi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-khe/471060/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.