Thẩm Khê nào đoán được việc phát sinh trong giây tiếp theo, vượt quá tưởng tượng của mình. Tống Tử Hoành kéo cô đi vào cạnh cửa, rồi sau đó, đẩy cửa ra. Thiếu nữ theo bản năng che lại bộ ngực trần trụi, hai chân kẹp chặt, mắt đều là không thể tin tưởng, "anh..."
"Hư ... "
Nam nhân an ủi xoa xoa đầu nhỏ. "Đừng nói chuyện, cùng anh tới."
Thẩm mỹ trước sau không có dũng khí, cô hiện tại tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, Thẩm Hủy tùy thời điểm sẽ xuống dưới, đến lúc đó muốn trốn cung trốn không kịp, cô làm sao dám?Thẩm Khê do dự nói.
"Bằng không, em cho anh liếm đi..."
Tống Tử Hoành cười lắc lắc đầu.
"Đã quá muộn rồi Khê Khê, lời đã nói sao có thể thu hồi."
"Hoặc là anh khiêng em qua đó hoặc là chính em tự đi qua, cho em chọn." Hắn nhàn nhã dựa vào trên khung cửa.
Nữ nhân tức giận đến cắn cắn nắm tay, Tống Tử Hoành lập tức hiểu được ý tứ, nắm chặt eo cất bước mang em vợ đi trước phòng khách.
Bức màn không kéo lên, ánh trăng xuyên thấu qua cửa kính trong suốt sát đất chiếu xạ tiến vào, có thể nhìn rõ đối phương.
Nhất thường ba người ngồi trên sofa, một người nam nhân dựa vào mặt trên, hắn thích ý đặt một bàn tay gối lên sau đầu, một cái tay khác rủ xuống, ôm vào eo nữ nhân dựa trên vai. Khác với nam nhân quần áo chỉnh tề, nữ nhân cả người trần trụi, một thân da thịt trắng noãn dựa vào nam nhân, rõ ràng tấy được. Tầm mắt đi xuống, chỉ thấy tay nhỏ non mịn đang hoạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-khe/471059/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.