“Ngươi nghe lầm rồi.”
Bùi Tinh Húc nói dứt khoát.
“Ừm…… Phải không?”
Tống Lễ Khanh vẫn còn hơi nghi ngờ.
“Lễ Khanh, đừng suy nghĩ nhiều nữa, không phải chúng ta đã nói sẽ quên hắn rồi sao? Sau này hắn là người không cùng thế giới với ngươi.”
Tống Lễ Khanh gật đầu, đi vào trong điện cùng Bùi Tinh Húc.
“Chỉ là ta cảm thấy, đại ma đầu giống như đang âm thầm trốn ở bên cạnh ta, ta có thể cảm giác được hơi thở của hắn, thường xuyên nghe thấy giọng nói của hắn, ngửi thấy mùi của hắn, thậm chí…… Thậm chí còn cảm thấy hành vi cử chỉ, giọng nói của tiểu biểu đệ rất giống với hắn.”
Bùi Tinh Húc nhận ra điều gì đó, hỏi: “Ngươi lén lút qua lại với hắn sao?”
Tống Lễ Khanh mới biết mình nói lỡ, lập tức dùng hai tay che miệng.
“Không…… Không có qua lại.”
Đến nước này rồi, Tống Lễ Khanh giấu kiểu gì, hai chữ chột dạ viết rõ ở trên mặt.
“Lễ Khanh, bây giờ cả chuyện này ngươi cũng muốn giấu ta sao?” Bùi Tinh Húc ánh mắt tối sầm lại.
“Ta không phải……”
Tống Lễ Khanh nghe giọng nói nghiêm túc của hắn, khác hoàn toàn với vẻ dịu dàng tao nhã trước kia, thậm chí còn mang theo lệ khí đáng sợ.
“Nói cho ta.”
Bùi Tinh Húc gằn từng chữ một.
Cả người Tống Lễ Khanh run lên, hai mắt chua xót chực muốn khóc, bị dọa đến có chút ngớ ra.
“Tinh Húc ca ca, ngươi……Đừng dọa ta.”
Bùi Tinh Húc rơi vào một cơn ghen vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoa/3608631/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.