Editor: Vĩnh Nhi – Beta: Linh Nhi
***
“Cha, đi đường cẩn thận, đừng đập đầu vào xe ngựa, đừng té ngã, ăn cơm cẩn thận nghẹn, về sớm một chút.”
Mỗi ngày Tống Lễ Khanh ra ngoài, tất không thể thiếu một hồi lải nhải của Quan Sinh, dặn dò không ngừng. Nhưng bình thường Tống Quan Sinh phải nắm tay nói tạm biệt y rất lâu, hôm nay lại chỉ đưa đến cửa.
“Con ở nhà thành thật một chút, ôn lại bài hôm qua vừa học cho ta, trở về ta sẽ kiểm tra.”
“Dạ.”
Xe ngựa lọc cọc rời đi, Tống Quan Sinh quay vào nhà, một lúc sau lại xoay người đi ra cửa sau, nhỏ tiếng gọi.
“Quân lão ma…… Quân lão ma!”
Quân Kỳ Ngọc lén lút đợi ở bên ngoài.
“Thế nào thế nào? Nghe ngóng được cha ngươi hẹn ở đâu chưa?”
Tống Quan Sinh gật đầu: “Nghe ngóng được rồi, tên kia mời cha ta đi Túy Tiên Lâu.”
“Được!”
Quân Kỳ Ngọc vội vàng lên xe ngựa, ra lệnh cho xa phu đuổi theo.
Tống Quan Sinh chạy theo sau hô: “Quân lão ma, ta cũng đi!”
Quân Kỳ Ngọc do dự một lúc, hỏi: “Ngươi đi theo làm gì?”
“Nếu có đánh nhau, ta giúp ngươi một tay!”
“Ha ha…Mười tên như ngươi cũng không bằng một móng tay của ta.”
Quân Kỳ Ngọc cười, vẫn bế Tống Quan Sinh lên xe ngựa. Dọc đường bọn họ bám theo sau xe ngựa của Tống phủ, đi đến Túy Tiên Lâu, quả nhiên vị tân Thám hoa lang Hà Chu kia đang chờ, Tống Lễ Khanh vừa xuống xe ngựa, hắn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoa/3506213/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.