Editor: Vĩnh Nhi – Beta: Linh Nhi
***
“Yaaa! Quân lão ma kia!”
Quân Kỳ Ngọc vừa bước một chân vào Tống phủ, đã thấy Tống Quan Sinh xách một cây giáo chạy ra.
“Ngươi lại tới nhà ta làm gì?!”
Quân Kỳ Ngọc đẩy đầu giáo chĩa vào hắn qua một bên.
“Gì mà lại tới? Ta đã bốn ngày không đến rồi.” Quân Kỳ Ngọc ló đầu hỏi, “Cha ngươi đâu? Ta đưa ít đồ ăn cho y.”
Quân Kỳ Ngọc mặc áo choàng vi phục màu đen, trong tay cầm một chiếc hộp gấm lớn.
“Cha ta không cần đồ ăn của ngươi! Ngươi đừng hòng bước vào nhà ta một bước! Lần trước ngươi ăn hiếp cha ta, ta còn chưa tính sổ đâu!”
Quân Kỳ Ngọc “hừ” một tiếng, thằng nhóc này mới mấy ngày không thấy, mồm mép càng ngày càng lanh lợi, có đứa bé bốn tuổi nhà nào như nó không.
“Ta ăn hiếp cha ngươi lúc nào?”
“Ngươi muốn đùa ta à? Ta nghe thấy ngươi, ngươi nhốt cha ta ở trong phòng, không cho ta vào giúp, ta còn nghe thấy cha ta bị đau, không ngừng cầu xin ngươi…Ưm…”
Tống Quan Sinh nói được một nửa, thần sắc Quân Kỳ Ngọc biến đổi, vội vàng bịt miệng cậu bé lại.
“Chúng ta đang chơi trò chơi ấy mà nhóc con, không tin ngươi đi hỏi cha ngươi xem ta có ăn hiếp y không, ngươi đừng ồn ào giữa đường như thế, chúng ta vào trong rồi nói.”
Tống Quan Sinh hiển nhiên không tin: “Chơi cái trò gì mà thảm thiết như thế?”
Quân Kỳ Ngọc nhất thời nghẹn lời.
“Ngươi còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoa/3506212/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.