Editor: Vĩnh Nhi – Beta: Linh Nhi
***
Quân Kỳ Ngọc đứng ở cửa một lát, bởi vì Tề Mạc dặn dò hắn, giờ hắn không thích hợp nhìn thẳng ánh sáng mặt trời, tốt nhất là làm quen với ánh trăng trước, vì vậy hắn mới ra ngoài đi một vòng, tháo mảnh vải bịt mắt xuống, nhìn màn đêm một lúc.
Ngay khi hắn vừa kéo tấm vải lên, lại nghe thấy một nữ nhân ầm ĩ thỉnh tội với hắn.
Quân Kỳ Ngọc híp mắt nghĩ, mới nhớ ra đây là mỹ nhân Từ tri phủ tặng cho hắn.
Chỉ là mỹ nhân này đầu óc có vấn đề, mình vừa hỏi nàng ta một câu nàng ta là ai, nàng ta đã khóc sướt mướt, giống như chịu oan ức gì lớn lắm vậy.
“Không thể hiểu nổi.”
Nếu là trước kia, dựa vào tính khí nóng nảy của Quân Kỳ Ngọc, chắc chắn đã sai người lôi đi, có điều giờ tính khí đó đã bị Tống Lễ Khanh mài sạch, đối nhân xử thế cũng ôn hòa đi nhiều.
Vả lại dạo gần đây tâm tình hắn đang tốt, nên cũng không truy cứu gì cả.
“À, ngươi là Hồ Nguyệt Nhi.” Quân Kỳ Ngọc mở miệng nói, “Xin lỗi, ta không nhìn thấy.”
Xin lỗi……
Hồ Nguyệt Nhi cứng người tại chỗ.
Thái tử điện hạ xin lỗi nàng ư! Đây là vinh sủng cực lớn!
Ở trong mắt Hồ Nguyệt Nhi, Thái tử điện hạ chính là một vị thần nói một là một, chuyện gì hắn làm cũng đúng, cần gì phải xin lỗi người khác? Hơn nữa nàng cũng biết, tính tình Quân Kỳ Ngọc nóng nảy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoa/3506197/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.