Bên trên bình phong nhiễm một mảng đỏ tươi, trông thấy mà giật mình.
Lúc Quân Kỳ Ngọc quay đầu lại có chút sững sờ.
“Ngươi.....làm sao vậy?”
Ngữ khí cường ngạnh hung ác mềm xuống một chút, chủ yếu là bị ngạc nhiên, Tống lễ Khanh nhìn thế nào cũng không phải người không chịu nổi một cú đánh, lại đột nhiên có thể nôn ra máu?
“ Ngươi bệnh rồi” Quân Kỳ Ngọc vẫn có chút không tin.
Tống Lễ Khanh hít một hơi, trên môi dính không ít máu, khóe miệng cũng nhuốm máu.
“ Không....” Tống Lễ Khanh lắc lắc đầu, “Không sao.”
Tống Lễ Khanh lau chút máu dính trên khóe miệng, đứng thẳng lưng, Y đi đến bồn rủa mặt, nâng nước lạnh tưới lên mặt,đem vết máu cọ rửa sạch sẽ.
Quân Kỳ Ngọc ở sau lưng không nói lời nào chỉ nhìn Y.
Tống Lễ Khanh cho rằng hắn là đang trách Y thổ huyết lên bình phong.
“ Xin lỗi, ta làm bẩn bình phong của ngươi, ta thử xem có thể rặt sạch hay không, nếu không được, ta đền cho ngươi một bức, là Thiên Công phường làm........”
“Được rồi, chỉ là một khối bình phong mà thôi”
Quân Kỳ Ngọc trách một tiếng
Trong tim hắn có chút không thoải mái, Tống Lễ Khanh có hơi rõ ràng với hắn, chứng tỏ trong lòng Y không nhận phủ Kỳ Lân là nhà.
Thật kì quái,rõ ràng chính mình muốn Y biến đi, nhưng không nhận được sự tán thành, chính mình vậy mà lại khó chịu.
“ Người có muốn hay không gọi đại phu tới nhìn một cái?”
Không biết chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoa/3464385/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.