Tống Lễ Khanh đè nén suy nghĩ, không muốn nghĩ tới nữa.
Nhưng y nào ngăn được?
Chỉ cần nghĩ, trước khi Quân Kỳ Ngọc chạm vào y, đã cùng Hồ Nô Nhi….thậm chí còn cả với người khác, đầu óc Tống Lễ Khanh đã sắp muốn nổ tung.
Y cảm thấy ghê tởm.
Tình yêu nên thuần khiết, yêu đến sâu đậm mới tự nhiên phát sinh, nhưng Quân Kỳ Ngọc lại có thể hành phòng (quan hệ) với bất kỳ ai mà hắn muốn.
Vậy mình tính là gì? Đêm qua quan hệ thân mật, chỉ là hứng thú nhất thời của Quân Kỳ Ngọc, một lần trút bỏ dục vọng mà thôi?
Cả người Tống Lễ Khanh phát lạnh, giống như rơi vào một vũng lầy hôi thối.
Y vốn cho rằng, hôn là biểu hiện của tình yêu, nhưng bây giờ nhớ lại cảnh môi lưỡi quấn quýt với Quân Kỳ Ngọc, dạ dày y lại không nhịn được quặn lên từng trận.
Tống Lễ Khanh che ngực, nhào đến bình hoa bên cạnh.
“Ọe——”
Phản cảm, ghê tởm.
Không nhịn được muốn nôn.
Nhưng do y một ngày một đêm chưa ăn gì, không nôn ra gì cả, cứ nôn khan mãi, khó chịu đến mức chảy nước mắt.
“Tại sao… Kỳ Ngọc… Cho dù ngươi không yêu ta, cũng không nên buông thả, không quý trọng bản thân như vậy…”
Tống Lễ Khanh cố gắng ngừng nôn khan, y thở hổn hển, vùi mặt vào trong lòng bàn tay.
Hồ Nô Nhi vỗ vỗ lưng y.
“Ôi chao, Hoàng thái tử phi, không cần nghiêm túc vậy chứ.” Hồ Nồ Nhi ha ha cười nói.
Hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoa/3464377/chuong-9.html