🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau


“Giá như có thể trở lại như trước kia……thì tốt biết mấy. Có điều ta biết, ngươi không thể là một đứa trẻ mãi được, ta cũng không thể mãi không trưởng thành.”



Tống Lễ Khanh lẩm bẩm vài câu, thần sắc ảm đạm.



Trong lòng y mờ mịt, từ nay về sau, y là người của Quân Kỳ Ngọc, đời này vĩnh viễn không có người thứ hai.



Nhưng để Quân Kỳ Ngọc chấp nhận y, e rằng còn rất xa.



Tống Lễ Khanh chỉ có thể tự thề trong lòng, sau này y sẽ làm tốt hơn, sớm muộn gì Quân Kỳ Ngọc cũng sẽ yêu y, y chờ nối lại đoạn tình cảm ngày đó.



Tống Lễ Khanh nhẹ nhàng xuống giường, mỗi bước đi y đều cảm thấy vết thương như rách ra, nhịn đau xử lý vết bẩn còn sót lại trên người, chải lại mái tóc rối loạn, đổi một bộ quần áo sạch sẽ.



Từ trong gương đồng có thể thấy, dáng vẻ y phờ phạc, quầng mắt thâm đen.



Mới chỉ có một ngày một đêm, mà tựa như cả thể xác lẫn tinh thần y đều kiệt quệ.



Hai bên thái dương Tống Lễ Khanh giật dữ dội, đau không chịu nổi, may là mắt đã hồi phục, hiện tại đã nhìn thấy trở lại, Tống Lễ Khanh cũng không có tâm tư để ý nữa.



Theo quy tắc, hôm nay y phải đi gặp hai vị thánh nhân trong cung, hiện tại Huyền Đế và hoàng hậu là trưởng bối của y.



Nhưng với vẻ ngoài nhớp nháp này của mình, y cũng không dám vào cung diện thánh.



Máu trên trán đã khô lại, y dùng nước lau

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoa/3464375/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thám Hoa
Chương 7: Tại sao điện hạ lại đánh người?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.