Đào Thanh Phong nghĩ thầm: nhốt mình ở đây chắc chắn là đám người bắt cóc vừa rồi. Nhưng đám người bắt cóc này lại không ai có tư cách xử lý mình.
Mang tới đây bằng phương thức thô lỗ như vậy, vả lại không hề cố kỵ ban ngày ban mặt, thông đồng với lái xe chạy tới con đường nhỏ vắng vẻ, một phần vì bọn họ rất chuyên nghiệp, quan trọng hơn là, vì một lý do nào đó mà bọn họ không hề sợ hãi khi làm việc này.
Không biết vì bọn họ nắm được nhược điểm nào đó của Đào Thanh hay vì có trình độ một tay che trời nên có thể vô pháp vô thiên?
Đào Thanh Phong hi vọng là tình huống thứ nhất. Hiện giờ mình không phải là Đào Thanh, khả năng chịu uy hiếp không lớn lắm.
Một ý niệm giống như chất độc âm trầm lạnh lẽo ngấm vào trong tim đột nhiên xuất hiện trong đầu Đào Thanh Phong: hợp đồng một tỷ… Không, không thể nào… Đào Thanh Phong tự an ủi bản thân, nhắm mắt lại nghỉ ngơi dưỡng sức, một là vì khôi phục thể lực, hai là dưỡng đủ tinh thần, chuẩn bị ứng phó với người tới xử lý mình.
Ngồi trong phòng tối, Đào Thanh Phong bỗng nhớ tới đêm bị bắt vào ngục.
Lúc đó, bị giam trong phòng dành cho tử tù, chỉ có một cái cửa sổ nho nhỏ hướng ra hành lang, không chút ánh sáng chiếu vào, tối tăm chẳng biết ngày đêm. Bên cạnh là những tử tù không nói được, có người là do bị cắt đầu lưỡi còn lại là bệnh thời kỳ cuối.
Đào Thanh Phong chẳng phải chịu khổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hoa-gioi-giai-tri/1384584/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.