Đồ Hoan mắng một tiếng, xoay đầu tìm kiếm, ai ngờ lại nghe Chu Lỵ Hinh ở một bên thúc giục: “Đồ Hoan, cô làm gì vậy, phải ra sân rồi!”
Đồ Hoan không thể tin nổi xoay đầu trừng người đàn bà ngang ngược, nói: “Bà có lầm không? Bà không nghe thấy sao? Con gái bà mất tích đó!”
Chu Lỵ Hinh lạnh lùng nhìn cô: “Thì sao? Show diễn này phải hoàn thành! Cô phải lên sân khấu, nếu không thì lập tức cởi trang phục ra, rồi cút cho tôi!”
Nghe vậy, Mạc Lỗi nổi gân xanh, anh nhịn không được đưa tay túm vạt áo người đàn bà kia, “Bà…”
Anh vốn định đánh bà ta, nhưng giây tiếp theo, khi anh níu vạt áo bà trên eo bàn tay đột nhiên xuất hiện một giọt máu, làm cả người anh ngừng lại, giọt máu kia bỗng dưng xuất hiện, từ phía trên.
Anh nhanh chóng ngẩng đầu, bèn trông thấy hành lang trên không bên trên, có hai cô gái.
Là Tú Tú, và Lý Nguyệt.
Lý Nguyệt cầm súng trên tay, chỉa về phía cô.
Trong nháy mắt, trái tim suýt chút nữa ngừng đập, cả người anh phát lạnh, buông Chu Lỵ Hinh, trực tiếp nhảy xuống đài cao, phóng lên cầu thang bên cạnh.
Đồ Hoan rất nhanh phát hiện anh nhìn thấy gì, ngẩng đầu theo, trái tim cũng theo đó ngừng đập, lập tức vén làn váy, theo anh nhảy xuống đài cao, xông lên hướng ngược với cầu thang.
Chu Lỵ Hinh trông thấy, tức giận giậm chân, mắng: “Đồ Hoan, cô trở lại cho tôi! Nếu không chuyến này tôi cho cô một đi không trở lại!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hai/3276994/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.