Trans: Koliz
Tôi dùng những hạt cát làm thành một cái sa bàn lớn, Frank có thể thoả thích xoay chuyển sa bàn hoặc vẽ lên trên nó mà không cần lo lắng cát sẽ trôi theo nước.
Ngày nhận được sa bàn cậu trịnh trọng vỗ vai tôi, tuyên bố tôi chính là “anh em tốt” của cậu. Nói thật, tôi rất không thích cái danh hiệu này, thế nhưng nhờ ơn cậu, sau đó toàn bộ nhân viên tàu ngầm cũng bắt đầu gọi tôi là “anh em tốt”.
Tôi cảm thấy tôi như đang giúp cậu theo đuổi nhân ngư không công vậy.
Nói đi nói lại, sau khi Frank có được sa bàn, mỗi lần bơi ra đáy biển, tôi đều cảm thấy mình đã chiếu sáng cả một vùng biển.
Cậu và nhân ngư yêu dấu của cậu giao lưu thông qua sa bàn, anh vẽ một bút tôi vẽ một bút. Hai người thân mật dính lấy nhau, mỗi khi hoàn thành một bức tranh bọn họ sẽ bốn mắt nhìn nhau. Khoảng cách giữa hai người quá gần, vì vậy mỗi lần họ đều chóp mũi cọ chóp mũi, rồi hoặc nhìn nhau cười, hoặc cho đối phương một cái hôn thắm thiết.
itsukahikari.wordpress.com
Tin xấu là thời gian ở chung của bọn họ rất ngắn, bởi vì Frank không dám gặp nhân ngư qua cửa sổ tàu ngầm; tin tốt là, có lẽ vì thi pháp mỗi ngày, pháp thuật của tôi có dịp tăng lên hiếm thấy — đối với chúng tôi, ma pháp giống như chiều cao vậy, một khi đã trưởng thành sẽ rất hiếm khi tăng lên.
Bây giờ mỗi ngày bọn họ có năm phút ở chung.
Trước đây thật lâu tôi đã từng nói, ba phút nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hai-truong-mien/133000/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.