Trans: Koliz
Ma pháp dạo dưới đáy biển vẫn có khuyết thiếu, ngoại trừ thời gian, vấn đề lớn nhất là không thể chống thấm nước.
Hệ thống ngôn ngữ giữa người và nhân ngư bất đồng, tần số âm phát ra cũng rất ít trùng. Frank muốn nhanh chóng giao lưu với nhân ngư, biện pháp thuận tiện nhất nghĩ được dĩ nhiên là vẽ vời — dù sao hoàn cảnh sinh hoạt từ nhỏ khác nhau, rất nhiều lời không thể truyền đạt thông qua động tác tứ chi.
Giấy gặp nước sẽ nát, bút không thể nào vẽ lên được, thiết bị điện tử cũng không thể sử dụng dưới đáy biển. Tôi và Frank quả thực đã nghĩ nát óc, cuối cùng được đồng nghiệp giải cứu. Cô ấy nói: “Con gái tớ mỗi lần đi biển đều rất thích vẽ trên cát, cũng chẳng ai hiểu được nó vẽ cái gì…”
Tôi và Frank trao đổi ánh mắt, cùng đọc hiểu ý của đối phương: Chúng ta có thể tạo một cái sa bàn*.
(*: Hãy tưởng tượng một cái khay đầy cát, có que để vẽ hình…)
Tối hôm đó, Frank vừa mới rời khoang tàu đã bị nhân ngư không biết rình chỗ nào xông lên ôm lấy, cọ loạn một hồi. Hình dung một cách không thỏa đáng lắm, thì nhân ngư cứ như loài chó gặp lại người từ xa trở về, kích động không kiềm chế nổi ấy.
Frank bỏ ra một đống sức lực thoát khỏi lồng ngực nhân ngư, rồi quơ tay múa chân một phen, thật vất vả mới khiến nhân ngư hiểu cậu muốn lấy cát đáy biển, cũng dạy được nhân ngư cách sử dụng túi.
Có lẽ đối với nhân ngư mà nói, có vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-hai-truong-mien/132999/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.