Có chủ đề thì sẽ có lưu lượng và tư bản sẽ nguyện ý nâng những nghệ sĩ giống như Thẩm Minh Dữu. Sau này hầu như tất cả những bộ phim của cô đều đóng nhân vật nữ chính. Mà khi đó Quý Ôn Luân vẫn chỉ là người đóng vai phụ ở trường quay, thậm chí không thể gọi là vai phụ. Khi Thẩm Minh Dữu quay bộ phim đầu tiên thì Quý Ôn Luân cũng có một cảnh ra trận chỉ vài giây trong bộ phim đó. Hôm đó khi đến phim trường, Quý Ôn Luân nhìn thấy đạo diễn bộ phim đó là Thạch Nham tức đến đỏ bừng cả cổ, ông ấy dặn đi dặn lại Thẩm Minh Dữu cảnh nào nên diễn ra sao nhưng Thẩm Minh Dữu vẫn cứ NG liên tục. Đến khi thợ quay phim mệt đến không chịu được thì cuối cùng Thạch Nham đã giận đến nỗi chửi bới Thẩm Minh Dữu ngay tại phim trường. Vì khi đó Thẩm Minh Dữu chỉ là một cô gái mười tám tuổi nên Quý Ôn Luân tưởng cô sẽ khóc, nhưng Thẩm Minh Dữu vẫn đứng ở phim trường, không rơi một giọt nước mắt nào. Lúc đó, Quý Ôn Luân đã nghĩ rằng thì ra nhân vật chính cũng không dễ đóng như vậy. Lần thứ hai gặp nhau là khi Quý Ôn Luân đến đóng một vai phụ trong bộ phim có sự tham gia của Thẩm Minh Dữu. Lần này, cuối cùng anh ấy và nữ chính Thẩm Minh Dữu cũng có một chút tương tác. Bộ phim thứ hai của Thẩm Minh Dữu là một bộ phim tiên hiệp, vai phụ của Quý Ôn Luân là một binh sĩ Ma giáo chỉ xuất hiện trong vài giây. Ngay khi anh vừa xuất hiện thì đã bị Thẩm Minh Dữu diễn vai tiên cơ cắt cổ. Vì là nhân vật Ma giáo nên trên mặt Quý Ôn Luân hóa trang cực kỳ khoa trương, bờ môi cũng bị vẽ tím xanh, gần như không thể biết được khuôn mặt ban đầu của anh ấy ra sao. Trong vài giây quay chung cùng với Thẩm Minh Dữu, Quý Ôn Luân đã thể hiện hết khả năng của mình. Khi Thẩm Minh Dữu nắm lấy cổ anh ấy, ống kính đã quay cận cảnh khuôn mặt của anh ấy, cảnh quay đó hoàn thành vô cùng tốt, đến cả đạo diễn cũng khen anh ấy đôi câu. Sau cảnh quay đó thì cũng đã đến giờ đoàn làm phim ăn cơm, Quý Ôn Luân cầm phần cơm hộp của mình ngồi ở một góc để ăn. Trong lúc ăn cơm anh ấy nhận ra có người ngồi xuống bên cạnh mình. Là người đóng nhân vật nữ chính của đoàn làm phim - Thẩm Minh Dữu. Cô không hề để ý hình tượng mà ngồi trên bậc thang, giống như anh ấy cầm cơm hộp ăn từng miếng. Quý Ôn Luân đang nhìn bụi bặm trên bậc thang thì nghe thấy Thẩm Minh Dữu nói: “Anh diễn rất tốt.” Lúc Quý Ôn Luân còn không biết phải trả lời như thế nào khi được người khác khen kỹ năng diễn xuất tốt thì anh ấy lại nghe Thẩm Minh Dữu hỏi: “Tôi muốn hỏi một chút, anh có bí quyết diễn xuất nào không?” Nhờ vậy mà Quý Ôn Luân mới biết được là vốn dĩ trong lúc quay cảnh đối diễn kia Thẩm Minh Dữu thấy anh ấy diễn tốt nên cố tình tìm tới để học hỏi. Mặc dù Quý Ôn Luân rất ngạc nhiên khi một đại minh tinh như Thẩm Minh Dữu đến học hỏi một người đóng vai phụ như anh ấy nhưng cũng bất giác cảm thấy vui mừng trong lòng. Lớp trang điểm đậm và kỳ lạ trên khuôn mặt của binh sĩ Ma giáo đã che đi khóe môi nhếch lên của Quý Ôn Luân. Anh ấy nhớ rằng khi đó bản thân đã đặt hộp cơm trưa xuống và nghiêm túc nói cho cô nghe tất cả những kinh nghiệm và kỹ thuật mà anh ấy đã đúc kết được khi đóng vai phụ. Nhưng cũng không bao lâu, sau khi nói xong mấy câu thì Thẩm Minh Dữu nói một câu cảm ơn rồi ôm hộp cơm đi xa. Ngay lúc Quý Ôn Luân có hơi thất vọng thì Thẩm Minh Dữu vốn đã chạy đi lại quay trở về, đưa cho anh ấy một hộp đồ ăn sang trọng, trên mặt cô nở một cười rạng rỡ, nói với anh ấy: “Cảm ơn anh đã chia sẻ, đợi lát nữa tôi thực hành một chút để xem có hiệu quả không nha.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]