Thẩm Minh Chương lắc đầu: "Hiện tại không thể nhận ra được, chỉ cần bình thường chú ý chút là được, không cần lo lắng quá nhiều."
"Được, anh hiểu rồi." Giang Trầm gật đầu, Thẩm Minh Chương có tiếng tăm trong ngành, văn phòng tư vấn tâm lý mà anh ấy điều hành, thường xuyên tiếp xúc với một số nghệ sĩ trong giới giải trí. Về lĩnh vực này, Thẩm Minh Chương là một chuyên gia, đương nhiên Giang Trầm sẽ ghi nhớ những điều anh ấy nói vào trong lòng.
Khi hai người đang nói chuyện phiếm, Quý Ôn Luân đến mời Thẩm Minh Chương đi qua để anh ấy làm việc cùng với biên kịch.
Quý Ôn Luân không đi mà đứng ở bên cạnh, mắt nhìn về phía ống kính quay phim bên kia.
"Lão sư Thẩm diễn càng ngày càng hay, tôi nhớ lần đầu gặp cô ấy, cô ấy đóng một cảnh phim hầu như NG* hàng chục lần, hiện tại có thể diễn một lần là qua."
(*) NG - Not Good: cảnh quay bị lỗi hoặc không đạt chất lượng và bắt buộc phải quay lại.
Tay Giang Trầm đặt trên bàn phím máy tính dừng lại.
Quý Ôn Luân tiếp tục nói: "Anh có biết không? Ban đầu tôi suýt bỏ nghề diễn viên, trở về quê hương sống một cuộc sống bình thường vô vị. Nhưng lúc tôi quyết tâm từ bỏ, là cô ấy khích lệ tôi. Cô ấy nói rằng một ngày nào đó tôi sẽ trở thành một diễn viên xuất sắc, vì lời cô ấy tôi mới có thể kiên nhẫn tiếp tục cho đến ngày hôm nay, nếu không có cô ấy, sẽ không có tôi bây giờ."
Giang Trầm chậm rãi ngẩng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-gia-show-giai-tri-gia-dinh-toi-bao-do/3587968/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.