Niệm Niệm liếc nhìn ba, bèn hỏi Khương Húc: "Xấu lắm sao?"
"Đặc biệt rất xấu."
Niệm Niệm giật lấy chiếc mũ che nắng từ tay ba, tự mình quạt mát. Cô bé quyết định từ bây giờ cô bé sẽ không để ý đến ba nữa.
Giang Trầm: "..."
Giang Trầm đành phải cởi mũ che nắng trên đầu xuống, tiếp tục quạt mát cho con gái.
Niệm Niệm dịch người sang bên cạnh, Giang Trầm di chuyển theo, Niệm Niệm tiếp tục dịch sang bên cạnh, Giang Trầm lại di chuyển theo cô bé.
Ngay cả Khương Húc ở một bên cũng cảm thấy bầu không khí giữa hai ba con có chút không ổn.
Khương Húc nhỏ giọng hỏi: "Chú Giang, tại sao Niệm Niệm tức giận vậy?"
Giang Trầm giải thích: "Niệm Niệm không tức giận, con bé chỉ tạm thời không muốn nhìn mặt ba mà thôi."
Niệm Niệm phản bác: "Niệm Niệm bây giờ rất tức giận!"
Tại sao ba lại ngốc như vậy, lúc cô bé không tức giận, ba hết lần này tới lần khác nói cô bé tức giận, hiện tại cô bé đã tức giận như vậy, ba lại nói cô bé không tức giận!
Tức c.h.ế.t Niệm Niệm mà.
Niệm Niệm có chút tủi thân, nếu có mẹ ở đây thì tốt rồi, Niệm Niệm rất nhớ rất nhớ mẹ.
"Xin lỗi con." Giang Trầm cũng rất ảo não, anh không quá có khả năng nắm bắt được tâm tình nho nhỏ của Niệm Niệm, tuy rằng trong lòng muốn cố gắng làm tốt, nhưng làm thế nào cũng không tốt: "Xin lỗi Niệm Niệm, ba sai rồi."
Lúc này, Giang Trầm vô cùng nhớ vợ mình.
May mắn thay, chủ mảnh đất này đã mang đồ ăn cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-gia-show-giai-tri-gia-dinh-toi-bao-do/3587486/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.