Giang Trầm chợt nhận ra cái túi màu lam mà vợ thường dùng kia đã bị mình bỏ quên lúc ra cửa, trong đó chứa một số đồ dùng cần thiết của Niệm Niệm khi ra ngoài.
"Xin lỗi con, Niệm Niệm." Giang Trầm đưa tay lau đi mồ hôi trên mặt: "Hình như ba quên mang theo rồi."
Hiện tại trở về lấy là không thiết thực, Giang Trầm tìm tổ chương trình xin hai chai nước, lại giúp Niệm Niệm lau mồ hôi, Niệm Niệm miễn cưỡng tha thứ cho ba.
Giang Trầm sờ lên mái tóc rối bời của con gái, lần đầu tiên ý thức được dường như anh không phải là một người cha tốt.
Không thể dỗ dành con gái, không thể buộc tóc cho con gái, ngay cả những thứ quan trọng khi con gái ra ngoài cũng quên mất...
Giang Trầm lại xin lỗi: "Niệm Niệm, xin lỗi con."
Niệm Niệm đáp: "Không sao đâu ạ."
Không mang theo bình nước với khăn tay cũng không phải chuyện gì to tát, dù sao cô bé còn có quạt điện mini có thể hạ nhiệt, những bạn nhỏ khác đều không có.
Niệm Niệm tiếp tục đeo gùi nhỏ, đi theo sau m.ô.n.g ba hái cà chua.
Giang Trầm sẽ đem cà chua trên cao hái xuống, thỉnh thoảng chừa lại một hai quả dưới thấp cho Niệm Niệm hái, như vậy Niệm Niệm sẽ có thể đuổi kịp bước chân anh.
Niệm Niệm hái được hai quả cà chua sẽ dừng lại, dùng quạt điện mini thổi vào mặt, thổi xong lại bỏ quạt điện mini vào trong gùi nhỏ, vô cùng nâng niu quạt điện mini.
Cô bé ngẩng đầu, thấy ba cũng đổ rất nhiều mồ hôi, đang định kiễng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-gia-show-giai-tri-gia-dinh-toi-bao-do/3587484/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.