Nghe Lâm Mạt Mạt nói, trong lòng Lâm Trình bỗng xuất hiện một cảm xúc lạ, anh nghiêm túc nhìn bé - lúc này trên mặt bé vẫn còn những hạt đậu vàng, nhưng nụ cười lại trông rất hạnh phúc.
“Xấu quá” hai chữ này buột miệng thốt ra.
Lâm Mạt Mạt: “???” Bé xấu ở đâu chứ?!
Lúc này, Lâm Trình đã quay đi, tiếp tục dọn dẹp như cũ.
Lâm Mạt Mạt nhìn miếng băng cá nhân không tính là đẹp trên tay mình, cong ngón tay, nói nhỏ nhẹ như đang “trả đũa”: “Thật xấu.”
Giây tiếp theo, cô lại cười hai tiếng nhìn chằm chằm vào miếng băng cá nhân trên ngón tay.
Đặt tay xuống, Lâm Mạt Mạt đi đến hộp đồ trước đó, chuẩn bị tiếp tục dọn dẹp công việc chưa thành, nhưng bị Lâm Trình ngăn lại.
“Để ba làm, không cần con làm.”
“Lần này con sẽ cẩn...” Thận.
Một ánh mắt của Lâm Trình đã thành công làm Lâm Mạt Mạt im bật.
Lâm Mạt Mạt không biết làm thế nào để mọi người thích bé, thích Lâm Trình, nhưng nghĩ đến việc không làm gì có thể khiến mọi người ghét bỏ, bé bắt đầu căng thẳng.
“Con có thể giúp ba.” Lâm Mạt Mạt đi đến gần Lâm Trình nói nhỏ.
Thấy Lâm Mạt Mạt nóng lòng nhìn chằm chằm vào hộp đồ của mình, Lâm Trình nhíu mày, trực tiếp từ chối: “Không cần.”
Lâm Mạt Mạt vẫn đứng bên cạnh không chịu từ bỏ.
“Đi sang bên kia.” Lâm Trình nói.
“Con sẽ không làm phiền.” Lâm Mạt Mạt nói, vừa nói, bé vừa nhận lấy hộp đựng sách báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-gia-gameshow-mao-danh-baba-hoa-tinh-than/3479365/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.