Chương trước
Chương sau
Tô Chi nhớ đến chuyện ông chủ của "Siêu sao" đã từng làm với anh hai trong cốt truyện thì cơn giận trong lòng rất lớn.

Cô biết một số phương pháp đánh người nhưng không để lại vết thương, còn có thể làm người ta vô cùng đau đớn, đây hẳn là thứ ông ta phải chịu.

“Anh, anh nghỉ một lát, để em.”

Anh hai cô đánh đối phương một đấm, đã nghiến răng vung tay xuống, dáng vẻ trông rất đau đớn.

Tô Quân Bạch hơi thở dốc: "Không sao, anh vẫn làm được.”

Sau này anh nên nghe lời anh Liên nhiều hơn, chăm chỉ rèn luyện thân thể, thể lực này của anh không ổn lắm.

Tô Chi gật đầu: "Em biết, anh để em đánh, tay em ngứa.”

Nhân lúc các phóng viên còn chưa đến, cô muốn tìm ông chủ đòi chút lãi, không đánh ông ta một trận mà đã để ông ta đi vào, vậy thì quá lợi cho ông ta.

Tô Quân Bạch chấp nhận lý do này: "Vậy em chú ý chút, đừng để bị thương, da của ông ta dày quá.”

Ông chủ: "…”

Lúc các người nói chuyện, có thể để ý đến cảm nhận của ông ta một chút không? Coi ông ta là heo chờ bị làm thịt à?!

Chết tiệt, tại sao ông ta lại xui xẻo như thế, gặp phải hai sát thần.

“Các người lại muốn đánh tôi, tôi quyết không… Au!”

Tha cho các người, bốn chữ bị tiếng gào thét của ông ta át mất.

Tô Chi ghét cái giọng quá khó nghe của ông ta, suốt quá trình cô cau mày lực ra tay lại không yếu, chuyên chọn chỗ có sức chịu đựng yếu nhất trên cơ thể người để ra tay, làm ông già này đau chết, ai bảo ông ta làm chuyện xấu.

Tô Quân Bạch ở bên cạnh nhìn mà kinh ngạc, rõ ràng em gái anh không dùng lực, ông già này la hét cái gì, còn không bằng anh.

Ba người bên cạnh nhìn thấy mà choáng váng, nhưng mà suy nghĩ của họ giống với Tô Quân Bạch, ông già này quá vô dụng.

Bên ngoài nhà vệ sinh có tiếng động truyền tới, chắc là Liên Phương đã dẫn các phóng viên tới đây.

Tô Chi ngừng tay, ông già đã bị cô đánh cho tê liệt.

Khi các phóng viên ôm một lòng tràn đầy mơ hồ và tò mò đi vào, bị cảnh bên trong làm cho hoảng sợ.

Chuyện gì thế này? Tại sao có nhiều người ở trong phòng vệ sinh nam như vậy, siêu sao Tô Quân Bạch, còn có em gái Tô Chi của anh ấy, còn có mấy diễn viên có chút tiếng tăm.

Đúng rồi, trên mặt đất còn có hai người đang nằm nữa chứ?

Xem ra họ tới đúng rồi, người trong điện thoại nói có tin nóng, thực sự là có à?!

Khi phóng viên vừa định giơ máy ảnh lên chụp trận dữ dội của họ, thì nghe thấy Tô Chi nói.

“Ông chủ của "Siêu sao" dụ dỗ học viên nữ bị chúng tôi vô tình phát hiện, ông ta còn muốn uy hiếp chúng tôi, chẳng trách làm ăn lớn như vậy, không chỉ người phì, gan cũng phì, mọi người muốn phỏng vấn ông ta sao?”

Tô Chi nói rõ sự việc, nắm bắt cơ hội trước, sau đó kéo anh hai sang bên cạnh.

Các phóng viên: "Nhất định phải phỏng vấn!”

Đây chính là tin tức lớn, moi được càng nhiều tài liệu, càng có nhiều tiền thưởng, có ai mà làm khó đồng tiền chứ, xông lên!

Các phóng viên chen chúc nhau mà đi tới, tất cả đi về phía ông chủ đang ngồi dưới đất.

“Ông Giang, xin hỏi ông làm loại chuyện này với học viên nữ có nghĩ rằng sẽ bị người ta phát hiện hay không?”

“Ông Giang, ông có thái độ gì khi tiến hành giao dịch với học viên nữ?”

“Ông Giang, đây là lần thứ mấy ông làm loại chuyện này với học viên nữ?”

“Ông Giang...”

Ông chủ không thể động đậy, trong mắt tràn đầy hoảng sợ, khốn khiếp, các người đừng tới đây! Ông ta sắp bị ép thành bánh nhân thịt rồi!

*

Xảy ra chuyện lớn như vậy, chương trình tạm ngừng ghi hình, tổ chương trình tổ chức học viên tạm thời rời khỏi, chờ đợi thời gian ghi hình lần nữa.

Xe cứu thương đã tới, nhân viên y tế được huấn luyện nghiêm chỉnh nâng học viên nữ lên xe cứu thương.

Học viên nữ được cô giáo hướng dẫn kịp thời chữa trị, không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng xx tổn thương nghiêm trọng, dẫn tới không thể mang thai, sau khi cô ấy biết được tin này, khóc sắp chết đi.

Ông chủ bị chính tay Tô Chi đưa vào cục cảnh sát, ngoài cô ra còn có anh hai, Điền An An, cùng với hai giáo viên hướng dẫn đều được mời tới viết tường trình.

Lời giải thích của Tô Chi khi đối diện với cảnh sát vẫn giống như nói với phóng viên, nhưng mà cô muốn nói quá một tý, sau đó cô giao ảnh và video mà thợ săn ảnh chụp lén cho cảnh sát.

“Đây là thứ tôi lấy được từ trong tay thợ săn ảnh, mọi người nhìn xem.”

Sau khi cảnh sát xem thì thay đổi sắc mặt, đặc biệt là cảnh sát nữ, mặt đỏ lên.

Nhìn lại biểu cảm của Tô Chi thì cực kỳ bình thản, giống như người không liên quan.

Cô gái này thật là giỏi.

Lời giải thích của anh hai cũng giống với cô, đều là ông chủ ức hiếp học viên nữ, còn họ dám làm việc nghĩa.

Các giáo viên hướng dẫn và Điền An An không chứng kiến sự phát triển cụ thể của sự việc, cho nên không biết tình hình, trình bày cảnh bản thân đã nhìn thấy, không nói đến việc Tô Quân Bạch và Tô Chi đánh người.

Lời giải thích của ông chủ với cảnh sát dĩ nhiên là phủ nhận chuyện đó, ông ta không thừa nhận chuyện mình đã làm, còn tố cáo Tô Quân Bạch và Tô Chi đánh ông ta.

Bởi vì người đầu tiên đi vào là Tô Quân Bạch, anh lại không nhìn thấy toàn bộ quá trình ông ta ức hiếp học viên nữ, hơn nữa ông ta đang chuẩn bị rời đi.

Khi những người khác đi vào, nhìn thấy Tô Quân Bạch đang đánh ông ta, sau đó lại thêm cả Tô Chi, tại sao đều là ông ta bị bắt nạt, ông ta mới là người bị hại.

Trong nhà vệ sinh lại không có máy quay, chỉ dựa vào cái miệng của họ, nói một cách trung thực thì vết thương trên người ông ta là bị đánh thật, cũng may ông ta thông minh không đánh trả.

“Tự anh nhìn xem, vết thương trên mặt tôi, đều là Tô Quân Bạch đánh, một ngôi sao như cậu ta đánh người trước mặt mọi người, đây là coi thường pháp luật một cách quang minh chính đại, các anh nhất định phải cho cậu ta ra ánh sáng!”

Giọng điệu của ông ta vô cùng tức giận, muốn kéo Tô Quân Bạch xuống nước ngay lập tức.

Cảnh sát gõ bàn: "Gào cái gì mà gào? Ngồi xuống nói.”

Ông chủ không tức giận nổi bởi vì thái độ của cảnh sát, bên ngoài ông ta cũng có người, đưa tay ra vỗ bàn.

“Rốt cuộc anh có biết làm việc hay không, tin tôi bảo chú họ tôi đuổi anh không! Gọi cấp trên của các anh lại đây!”

Chú họ của ông ta là trưởng quan cục cảnh sát trong thành phố, năng lực rất lớn, chỉ cần ông ta không phạm vào tội giết người, những người này sẽ không làm gì được ông ta.

Cảnh sát đã từng gặp nhiều người như vậy: "Ông còn muốn đe dọa tôi, đúng là muốn ngồi tù rồi, ông thành thật một chút, khai báo cụ thể quá trình gây án.”

Ông chủ ngậm miệng không nói, đánh chết cũng không thừa nhận.

Cảnh sát thẩm vấn Tô Chi cầm bức ảnh đi vào đưa cho anh, sau khi cảnh sát xem xong, nhíu mày: "Ông còn có gì để giải thích? Khai báo rõ ràng toàn bộ quá trình dụ dỗ thiếu nữ?”

Ông chủ cũng nhìn thấy được bức ảnh, trong mắt lộ vẻ hoang mang, đáng chết, tên khốn kiếp nào đã chụp bức ảnh này!

Sau khi hoảng loạn thì ông ta nhanh chóng bình tĩnh lại, ông ta còn có chú họ có thể cứu ông ta, chỉ cần ông ấy ra mặt đừng để cho cảnh sát quan tâm những chuyện không quan trọng này, đi ra ngoài thì ông ta lại là một anh hùng.

Ông ta còn nhiều tiền chưa tiêu, còn có một công ty có thể cho ông ta chơi bời mỗi ngày có bao nhiêu thiếu nữ dâng tới cửa, ông ta tuyệt đối không thể vào tù!

Đúng rồi, học viên nữ vì danh lợi mới làm giao dịch với ông ta, chỉ cần cho cô ta đủ tiền, để cô ta thừa nhận rằng ông ta vì cứu cô ta, là Tô Quân Bạch đánh ông ta, kéo ông ta xuống nước, vậy thì ông ta là có thể toàn mạng rút lui.

*

Tô Chi làm xong tường trình thì cùng anh hai ra khỏi cục cảnh sát.

Trước khi đi, cảnh sát nói với họ: "Dám làm việc nghĩa là chuyện tốt, nhưng mà lần sau chuyện ra tay giao cho cảnh sát chúng tôi làm nhé.”

Mặt của ông chủ kia bị đánh thành đầu heo, ngôi sao này ra tay rất mạnh.

Mặt Tô Chi tỏ vẻ đã hiểu: "Được, cảm ơn.”

Những người khác cũng nói cảm ơn theo.

Hai giáo viên hướng dẫn lau mồ hôi trán, họ rất hối hận đã cùng đi vệ sinh, vậy mà gặp phải loại chuyện này.

Hai giáo viên hướng dẫn tìm lý do đi trước.

Điền An An chưa đi, cô ta nhìn thấy tay của Tô Quân Bạch bị thương, nói với vẻ kinh ngạc: "Tô Quân Bạch, tay anh bị thương rồi, có đau không? Em bôi thuốc giúp anh nhé?”

Cô ta chuẩn bị tìm cảnh sát xin ít thuốc thoa vết thương tay, chắc hẳn cục cảnh sát sẽ có thuốc dự phòng.

Tô Chi nói: "Không cần làm phiền tới chị, người khỏe mạnh như anh tôi, sao có thể sợ đau chứ? Có phải không, anh?”

Cô nghiêng đầu nhìn sang, môi hơi mỉm cười.

Dáng vẻ thân thiết này làm Tô Quân Bạch cảm thấy có chút nguy hiểm, nhưng mà em gái anh nói đúng, anh là người đàn ông chân chính, làm sao có thể sợ đau chứ?

“Không cần, tôi không đau, cô về sớm đi.”

“Chi Chi, chúng ta cũng về thôi.”

Tô Chi gật đầu, không nói nhiều với Điền An An, dẫn anh hai rời đi.

“Tô Quân Bạch, anh đợi đã.”

Điền An An nghĩ ngợi rồi vẫn đuổi theo, cầm băng dán vết thương lấy từ cục cảnh sát đưa cho anh, dặn dò chu đáo: "Tay anh rất đẹp, phải giữ gìn cẩn thận, không được để bị thương.”

Sau khi nói xong, cô ta lùi lại một bước to, nở nụ cười xinh đẹp với Tô Quân Bạch, vẫy vẫy tay rời khỏi một cách tao nhã.

Nữ chính thực sự bám dai như đỉa, quan trọng là cô không thể ngăn cản được sự phát triển của thế giới nguyên tác, chỉ có thể cố gắng thay đổi kết thúc, điều này rất phiền lòng.

“Khụ.” Tô Chi vỗ vai anh: "Anh, có phải anh thích kiểu con gái như Điền An An đúng không?”

Bạn học nam trước đây của cô, hình như cũng thích con gái dịu dàng chu đáo, mỗi lần nhìn thấy người ta đều đỏ mặt thẹn thùng, ánh mắt sáng ngời khác thường.

Mặc dù anh hai cô không đến mức độ này, nhưng cô phải đề phòng, muốn chặt đứt gốc rễ tơ tình.

Tô Quân Bạch lại cảm nhận được áp lực trên vai đến từ em gái, anh muốn bỏ tay em gái ra, kết quả không làm được, anh từ bỏ, so sánh sức mạnh anh không thắng được, chao ôi.

“Chi Chi, em hỏi điều này để làm gì? Bây giờ em còn nhỏ, đừng bận tâm những chuyện này.”

Trước đây anh thích kiểu con gái như Điền An An, nhưng hiện giờ, từ sau khi ở cùng em gái, anh phát hiện con gái mang dáng vẻ hiên ngang cũng không tồi, cảm giác cực kỳ an toàn.

Tô Chi nói thẳng: "Điền An An đã có người mà chị ta thích, cho nên anh không được cướp người yêu của người khác.”

Cô lại nói thêm một câu: "Em ghét nhất loại người này.”

Nếu không kiểm soát được việc nữ chính luôn thích tiếp cận trước mặt anh hai, vậy thì cô sẽ kiểm soát anh ít để ý đến nữ chính.

Cho dù tình cảm của nam nữ chính phát triển như thế nào, anh hai cô đều phải xen vào.

Tô Quân Bạch: "…”

Anh không thích Điền An An, anh chỉ có thiện cảm với kiểu con gái như Điền An An mà thôi, em gái tuyệt đối không được hiểu lầm anh!

Con người anh vô cùng chính trực, chắc chắn sẽ không làm loại chuyện này.

Liên Phương tới đón hai người về, đến bây giờ anh ta vẫn mơ hồ không biết gì, Tô Chi bảo anh ta đón rất nhiều người đi vào ở dưới tầng, anh ta còn tưởng rằng là bạn bè hoặc là bạn học của cô, tuyệt đối không ngờ được là một đám phóng viên?

Anh ta còn sợ đã gây ra chuyện gì, may mà không có.

“Giải quyết xong rồi à?”

Tô Chi gật đầu: "Cũng sắp rồi ạ, còn chưa giải quyết hoàn toàn.”

Cô còn chưa đăng tin vạch trần trên mạng, cô đang đợi một thời cơ, chỉ có ảnh và video thì không đủ để đè chết ông chủ, cho nên cô phải tìm kiếm thêm một số chứng cứ, chèn ép hoàn toàn để ông ta không thể ngóc đầu lên được, để cho ông ta trải nghiệm một chút mùi vị của việc bị vạn người chửi rủa.

Chuyện xấu của ông chủ làm rất nhiều, rất dễ dàng tìm được chứng cứ.

Cô nói chuyện này với anh cả, nhờ anh giúp đỡ tìm người tra chuyện xấu của ông ta.

Đây là lần đầu tiên em gái tìm anh giúp đỡ, Tô Cảnh Chu cực kỳ vui vẻ chấp nhận: "Chi Chi yên tâm đi, nhiều nhất ba ngày, không, hai ngày sẽ giải quyết xong.”

Tô Chi gật đầu: "Vâng, cảm ơn anh cả.”

Thời gian hai ngày là đủ rồi, trong thời gian đó có lẽ ông chủ và học viên nữ lại vu khống anh hai giống như trong cốt truyện nguyên tác.

Nhiều người đều đã nhìn thấy như vậy, không biết ông ta sẽ lấy lý do gì để kéo anh hai xuống nước.

Cho dù ông ta làm gì, cô cũng đã nắm được bằng chứng.

Nếu ông chủ thích đập tiền đưa anh hai lên hot search, vậy thì để ông ta đập nhiều chút.

Sự phát triển của sự việc đúng như Tô Chi nghĩ, ông chủ và học viên nữ thông đồng, ông chủ đập tiền đưa anh hai lên hot search.

Tiêu đề là # Siêu sao Tô Quân Bạch đánh người không xứng làm thần tượng #

Phía dưới để rất nhiều ảnh khuôn mặt bị thương của ông chủ Trương tự chụp, trên người ông ta cũng có vết thương, là do Tô Chi đánh, nhưng không nhìn ra, cho nên ông ta chỉ có thể tức giận bực bội vu khống Tô Quân Bạch.

Hot search thứ hai là học viên nữ chứng minh cho ông chủ, là một đoạn video cô ta nằm ở trên giường bệnh, hốc hác, trong mắt đầy tơ máu.

“Tôi và ông Giang có quan hệ bạn bè nam nữ, từ nhỏ tim tôi không tốt lắm, lúc ông Giang đang cứu tôi, Tô Quân Bạch đột nhiên xông vào ra tay với ông Giang một cách bất chấp. Còn tôi bởi vì không được cứu chữa kịp thời, dẫn đến cả đời không thể mang thai, hu hu hu.”

Sau khi nói xong, cô ta khóc hết sức đau lòng.

Tình trạng của cô ta như vậy cũng thực sự gây nên sự phẫn nộ của đông đảo cư dân mạng.

Ông chủ thuê thuỷ quân dẫn dắt dư luận, nói cái gì cũng là lỗi của Tô Quân Bạch, phần lớn cư dân mạng là theo trào lưu.

Chỉ cần ngôi sao xuất hiện một chút tai tiếng thì cư dân mạng sẽ vội vàng làm quần chúng hóng chuyện, huống chi là Tô Quân Bạch, anti-fan của anh muốn bắt được vết nhơ của anh nhất.

“Tuyệt, Tô Quân Bạch có tố chất hay không, vậy mà mặc kệ phải trái đúng sai đã xông lên đánh người.”

“Một ngôi sao tỏ vẻ cao ngạo, độc miệng, có thể hy vọng anh ta có bao nhiêu tố chất.”

“Người như Tô Quân Bạch không xứng làm ngôi sao, anh ta có thể cút ra khỏi giới giải trí không! Đáng ghét!”

“Ông chủ kia bị đánh thê thảm quá, nhưng mà thê thảm nhất vẫn là cô gái kia, cả đời không thể mang thai, việc này thực sự là một chuyện tuyệt vọng với con gái.”

“Còn không phải sao? Cô ấy còn trẻ như thế, quá xui xẻo.”

“Các người có thể đừng kết luận nhanh như vậy được không, tôi tin hoa trắng nhỏ sẽ không vô duyên vô cớ đánh người, nhất định là có nguyên nhân!”

“Tôi cũng tin ông xã tôi, anh ấy sẽ không làm loại chuyện này! Các người đừng vu oan anh ấy!”

“Tôi không nói bất kỳ ý kiến gì, để ngôn luận bay một lát.”



Tô Chi lục lọi bình luận Weibo, miệng những người này thật là độc, không cho anh hai xem bình luận là lựa chọn chính xác.

Trong lúc đó hai vị giáo viên hướng dẫn gọi điện thoại hỏi họ có cần chứng minh hay không, Tô Chi bảo họ chờ đợi, chờ điện thoại của cô.

Điền An An cũng gửi tin nhắn trong nhóm chương trình giải trí Cực Hạn, nhưng mà Tô Chi không để ý tới, điện thoại của anh hai đã bị tịch thu, không nhìn thấy tin nhắn, nằm lười biếng ở một bên.

Vào buổi chiều, lại một cái Weibo nổ ra.

Đây là Weibo Tô Chi mời phóng viên đăng tải, nội dung là về ông chủ của “Siêu sao” ức hiếp và xúc phạm học viên nữ, Tô Quân Bạch dám làm việc nghĩa ra tay giúp đỡ.

Tô Quân Bạch là siêu sao, sức nóng đề tài về anh luôn rất cao, càng khỏi nói đến tên của anh còn treo ở trên hot search, không bao lâu sức nóng đã vượt chục triệu.

“Ôi? Đây là chuyện gì? Tại sao lại nói là Tô Quân Bạch vì cứu người?”

“Đọc không hiểu? Rốt cuộc là bạn trai nữ sinh vì cứu cô ta nên bị Tô Quân Bạch đánh, hay là Tô Quân Bạch ra tay đánh người vì cứu nữ sinh?”

“Tôi cũng bối rối, nữ sinh đã ra mặt nói là Tô Quân Bạch đánh người bất chấp, đoàn đội của Tô Quân Bạch có thể giữ thể diện chút không, tìm lý do cũng phải chính đáng chứ.”



Cư dân mạng tin Tô Quân Bạch và không tin tưởng Tô Quân Bạch đều chửi mắng ở trên mạng, bên nào cũng cho là mình đúng, tranh luận không ngừng.

Trong cảnh hỗn loạn này, lại có một cái Weibo được tung ra, một bước lên trời, lên hot search đầu tiên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.