Chương trước
Chương sau
# Giang Vu Cường trốn lậu thuế dụ dỗ thiếu nữ vị thành niên #

Cái Weibo này vừa đăng đã vọt lên hot search đầu tiên, hấp dẫn ánh mắt của cư dân mạng trên toàn thế giới mạng.

Phía dưới Weibo thu thập được tất cả bằng chứng Giang Vu Cường làm chuyện xấu, từng cái được bày ra, hiện ra trước mặt tất cả cư dân mạng.

Ở dưới bằng chứng, cuối cùng thuỷ quân của Giang Vu Cường mời đã không thể nhảy nhót nổi nữa, bởi vì bọn họ phải đối mặt với cư dân mạng của toàn thế giới mạng.

“Khốn kiếp, thật muốn mắng chết tên cặn bã này, không chỉ trốn lậu thuế, còn làm loại chuyện dụ dỗ thiếu nữ vị thành niên phạm tội, loại người như ông ta nên ngồi tù!”

“Ủng hộ! Thật không ngờ ông chủ lớn lại làm loại chuyện này, ghê tởm chết đi được.”

“Tôi rất xin lỗi Tô Quân Bạch, tôi đã mắng anh, cầu mong anh tha thứ cho tôi.”

“Tôi cũng đã mắng, sau này tôi sẽ không bao giờ mắng anh trước khi sự việc chưa có kết luận ha ha ha.”

“Chết tiệt! Lại một cái tin nữa! Là về chuyện Tô Quân Bạch đánh Giang Vu Cường.”

“Hóa ra Tô Quân Bạch đánh đối phương là để cứu nữ sinh phát tác bệnh tim, đáng trách là nữ sinh kia không chỉ không cảm ơn Tô Quân Bạch, trái lại bắt đầu chơi trò người nông dân và con rắn, con rắn độc như cô ta thực sự rất độc, suýt chút nữa làm cho Tô Quân Bạch trở thành người bị toàn thế giới mạng mắng chửi.”

“May là đã làm sáng tỏ, bằng không hoa trắng nhỏ của chúng tôi sẽ bị người ta mắng chết, ôm ông xã một cái.”

“Đã nói là hoa trắng nhỏ của chúng tôi sẽ không vô duyên vô cớ đánh người, cho dù có đánh, cũng là đối phương đáng đời.”

“A a a! Ông xã đẹp trai quá! Mãi yêu ông xã!”



Hai ngày này Giang Vu Cường xem tin tức hot search Weibo, chủ yếu là trút hết sang phía Tô Quân Bạch, nên ông ta yên tâm.

Sau hai ngày làm kẻ cụp đuôi, ông ta lại bắt đầu bung xõa bản thân, chơi đùa với các em gái, mời khách uống rượu, hai ngày này trôi qua quá ngột ngạt, ông ta phải thoải mái một lần.

Đã nói trước rồi, sau lưng ông ta có người, Tô Quân Bạch còn dám đánh ông ta là dâng tới cửa tìm cái chết, ông ta chắc chắn phải tác thành cho anh.

“Uống, tất cả uống cho tôi, không say không về! Cạn ly!”

“Em trốn cái gì mà trốn, lại đây bón rượu cho anh.”

Lúc này tâm trạng của Giang Vu Cường vô cùng sảng khoái, uống rượu ngon, ôm người đẹp trong lòng, có lẽ hạnh phúc của đời người là như vậy.

Mà hạnh phúc của ông ta cũng kết thúc nhanh chóng.



Người đẹp đứng bàn bên cạnh lướt điện thoại, nhìn thấy hot search Weibo, đột nhiên che miệng kêu một tiếng, cô ta ngẩng đầu nhìn về phía Giang Vu Cường, nói với vẻ do dự.

“Tổng giám đốc Giang, anh, anh lên hot search.”

Giang Vu Cường không để ý: "Chẳng phải tôi vẫn luôn ở trên hot search à.”

Ông ta đập tiền vô cùng mạnh tay, làm hot search Tô Quân Bạch đánh ông ta treo một hai ngày, hiện giờ toàn thế giới mạng đều biết Tô Quân Bạch đánh ông ta, trên đó đều là tin tức cư dân mạng đánh dẹp Tô Quân Bạch.

“Không phải cái trước đó, là…” Cô gái nói với vẻ do dự: "Là một cái hot search mới, nói anh… Trốn lậu thuế, còn có…… Dụ dỗ vị thành niên…”

Ai cũng không thích nghe câu này, cho nên cô ta nói rất cẩn thận, ngộ nhỡ chọc giận ông chủ này, cô ta không có kết quả tốt lành gì.

Giang Vu Cường uống quá nhiều rượu, hơi ngu muội: "Cô nói cái gì? Nói lại lần nữa?”

Tại sao ông ta nghe thấy cô ta nói ông ta trốn lậu thuế, còn dụ dỗ vị thành niên, đây cũng đúng là việc ông ta đã làm.

Đối với những cô gái muốn nổi tiếng, là ông ta đang giúp đỡ các cô ấy nhanh thành danh, ông ta đang làm việc tốt người tốt

Việc trốn lậu thuế, ông ta làm rất cẩn thận, tại sao lại bị người ta điều tra ra chứ? Đùa ông ta à?

“Cô mà nói những lời không may mắn đó nữa, cẩn thận tôi không khách khí với cô.”

Cô gái rụt cổ, nói nhỏ câu rất xin lỗi, ngậm miệng không đề cập tới chuyện hot search Weibo nữa.

Cô ta đã xem hết Weibo, bây giờ Giang Vu Cường đang bị toàn thế giới mạng mắng chửi, có lẽ công ty của ông ta cũng bị kéo theo bởi vì chuyện ông ta trốn lậu thuế.

Tổng giám đốc Giang này sắp xui xẻo, cô không phục vụ nữa, cầm di động đi ra cửa.

Cô ta gặp phải mấy vị cảnh sát đến đây ở cửa, họ hỏi: "Cô biết Giang Vu Cường ở đâu không?”

Trong lòng cô gái cảm thấy may mắn, cảnh sát tới nhanh như vậy, may mà cô chạy ra trước.

Cô ta chỉ vào trong phòng: "Ông ta ở bên trong.”

Sau khi cảnh sát đi vào, cô ta nhìn trộm ở bên ngoài, nghe thấy Giang Vu Cường đang hét to.

“Các anh là thứ gì? Còn muốn bắt tôi? Tin tôi bảo chú họ tôi đuổi việc các anh không!”

Lúc này Giang Vu Cường đã uống say, nhưng chưa say hoàn toàn, phát tiết toàn bộ tâm trạng tích tụ hai ngày nay ra, ai tới thì mắng người đó.

Cảnh sát không phí lời với ông ta, thẳng tay bắt người.

“Giang Vu Cường, có người tố giác ông có các hành vi tồi tệ như xx thiếu nữ vị thành niên, đánh bạc bất chính, còn trốn lậu thuế v.v, hiện giờ chúng tôi dựa theo luật pháp dẫn ông tới cục cảnh sát để điều tra.”

“Dẫn đi.”

Giang Vu Cường mượn rượu làm càn: "Buông tôi ra, các người mau buông ra, tin tôi bảo chú họ tôi đuổi tất cả các người không!”

Ông ta rất khỏe, một bàn tay tránh thoát được, đánh cảnh sát một đấm.

Cảnh sát nói: "Tấn công cảnh sát, tội nặng hơn một bậc, thành thật một chút cho tôi, hiện giờ không ai có thể cứu ông.”

Giang Vu Cường bị mang tới cục cảnh sát, nhưng mà tình trạng hiện giờ của ông ta không thể thẩm vấn được điều gì, cho nên cảnh sát bắt giữ ông ta ở lại cục cảnh sát, chờ ngày mai ông ta tỉnh lại rồi thẩm vấn tiếp.

Ngày hôm sau Giang Vu Cường tỉnh dậy vì lạnh, phát hiện bản thân đang ở cục cảnh sát, lập tức gây ầm ĩ.

“Gan của các người to lắm, còn dám bắt tôi, mau thả tôi ra!”

Cảnh sát cầm một xấp ảnh đi vào, cho ông ta xem: "Các cô gái trong ảnh, ông có biết không?”

“Biết hay không biết thì sao? Giang Vu Cường: "Mau thả tôi ra!”

Cảnh sát gõ bàn: "Trả lời thành thật.”



Nhìn dáng vẻ không biết chuyện gì của Giang Vu Cường, họ tốt bụng cho ông ta xem chuyện xảy ra trên tin tức.

Sau khi xem hot search Weibo, cùng với tin tức của trang mạng tin tức, Giang Vu Cường giống như bị rút hết sức lực toàn thân.

Dụ dỗ thiếu nữ vị thành niên, trốn lậu thuế, ăn nhậu chơi gái đánh bạc… Chứng cứ đầy đủ.

Khốn kiếp là ai muốn trị ông ta, tất cả chuyện xấu ông ta làm đều bị công khai ở trên mạng, ông ta sắp xong đời rồi? Công ty của ông ta, tiền của ông ta phải làm sao bây giờ!

*

Bởi vì chứng cứ xác thực, hơn nữa có nhiều thiếu nữ ra làm chứng, sau khi cảnh sát xác minh đơn giản bằng chứng, nhanh chóng định tội Giang Vu Cường.

Một loạt các hành vi dụ dỗ nhiều thiếu nữ vị thành niên, trong đó còn có cô gái chưa đủ mười ba tuổi, trốn lậu thuế, đánh bạc bất chính v.v, cuối cùng phán định hai mươi năm.

Giang Vu Cường vẫn còn mơ mộng đẹp bảo chú họ ông ta cứu ông ta ra ngoài, nhưng nghe nói chú họ của ông ta bị ông ta làm liên lụy mất chức, đã về nhà để dưỡng già, còn nói bọn họ cả đời sau này không cần qua lại.

Giang Vu Cường hoàn toàn hết hy vọng, đời này của ông ta sắp sửa trải qua tuổi già ở trong tù.

Mà học viên nữ làm giao dịch cũng bị cư dân mạng đào ra, vì cô ta không muốn cố gắng, trực tiếp thăng cấp, làm giao dịch với Giang Vu Cường.

Còn có dân mạng đào ra cô ta có mấy bạn trai cùng một lúc trong thời gian học đại học, chỉ vì để đối phương phải tiêu tiền cho cô ta.

Sau này sự việc bại lộ, tất cả bạn trai đều bỏ cô ta mà đi, cô ta không muốn cố gắng mà muốn có tiền, làm không ít chuyện bán thân bán sắc.

Cô ta nghe nói làm ngôi sao để kiếm tiền, bèn đi tham gia tuyển chọn tài năng, quyến rũ ông chủ, muốn một bước lên trời.

Còn chưa bay lên được đã bị ngã rất thê thảm, không chỉ thân thể bị Giang Vu Cường chơi hỏng, cô ta gặp phải sự mắng chửi của toàn thế giới mạng, có dân mạng biết cô ta, tạt sơn trên cửa của cô ta, vứt rác ở cửa, cô ta trở thành người mà vạn người ghét, sinh sống giống như chuột chạy qua đường.

Đây là kết cục của việc cô ta lựa chọn không nỗ lực, dựa vào người khác để đạt được tất cả.

*

Rốt cuộc đã hoàn toàn giải quyết chuyện này, Tô Chi cũng có thể yên tâm ngủ ngon.

Hai ngày trước anh hai bị mắng rất thê thảm, nhưng sau khi sự việc được làm sáng tỏ, anh là nhân sĩ chính đạo sáng càng thêm sáng, Weibo của anh đang tăng số fan hâm mộ một cách điên cuồng, một ngày ngắn ngủi đã tăng mấy triệu.

Fan hâm mộ trên Weibo của anh cũng đột phá tám mươi triệu quan tâm, làm liên đới fan hâm mộ của Tô Chi cũng tăng mấy trăm nghìn

Những fan hâm mộ này sau khi nhìn thấy Weibo của Tô Chi, đều đồng thời ngây ngẩn cả người, bởi vì tất cả Weibo của Tô Chi đều là về tin tức lừa bán phụ nữ trẻ em.

Còn có một cái Weibo ghim trên đầu, là đang tìm một cô bé đã mất tích mười bảy năm.

Người bị mất tích mười bảy năm, muốn tìm về thật sự quá khó khăn.

Nhưng mà những fan hâm mộ sẽ cố gắng hết sức mình để giúp đỡ Tô Chi, cũng là giúp những phụ nữ trẻ em bị lừa bán.

“Chi Chi thực sự rất giỏi, vậy mà đã làm người đứng đầu mạng quan hệ, chắc chắn đã kiên trì rất nhiều năm.”

“Chắc chắn đã rất lâu rồi, Chi Chi tìm người thực sự vất vả quá, tôi cũng sẽ giúp cô ấy tìm!”

“Còn có tôi, tôi ghét nhất bọn xấu xa lừa bán phụ nữ trẻ em này, bọn họ nên đi chết hết đi!”



Weibo của Tô Chi đã đột phá mười triệu, nhưng mà chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi mà thôi, hiện giờ con số còn đang tăng lên, không lâu sau có thể mong chờ rằng sẽ phá vỡ hai mươi triệu.

Dưới Weibo của cô tất cả đều là lời cổ vũ và ủng hộ của cư dân mạng, còn giúp cô chia sẻ Weibo, càng ngày càng nhiều cư dân mạng gia nhập vào đoàn đội này.

Tô Chi nhìn thấy hình ảnh này, tâm trạng rất tốt, nếu có thể tìm được con gái của bố mẹ nuôi sớm một chút thì tốt, họ ở trên trời có linh thiêng cũng sẽ yên tâm.

Vì thế mỗi ngày fan hâm mộ khóc lóc bên dưới yêu cầu cô chụp ảnh hoa trắng nhỏ phát Weibo, món ăn tinh thần của các cô ấy đã bị chặt đứt.



Tô Chi giơ điện thoại lên chụp lén anh hai mấy bức ảnh rồi phát lên Weibo, cho các cô ấy xem gương mặt xinh đẹp.

Phần lớn fan hâm mộ của cô đều từ chỗ của anh hai tới, cho nên rất nhiều người là fan hâm mộ hoa trắng nhỏ, nhìn thấy em gái phát ảnh của anh trai, dĩ nhiên là thu hút mạnh.

Có dân mạng xin ảnh của Tô Chi, cô không nhìn thấy tin nhắn, bởi vì anh hai đang tìm cô để nói chuyện.

“Chi Chi, có phải em sắp khai giảng không? Chuẩn bị xong hết đồ dùng học tập rồi chứ? Có hồi hộp không?”

Gần đây Tô Quân Bạch rất bận, chẳng những có thương hiệu tìm tới hợp tác, còn có tất cả tài nguyên phim truyền hình, điện ảnh, chương trình giải trí, giáo viên hướng dẫn tuyển chọn tài năng, giáo viên hướng dẫn diễn xuất v.v.

Họ đều gửi lời mời đến anh, muốn tìm anh để hợp tác, việc sàng lọc công việc do anh và Liên Phương cùng làm.

Nhưng mà anh đã đậu vai nhân vật nam chính của đạo diễn Lý Hồng Đạt, một khoảng thời gian nữa sẽ vào đoàn phim, phải mất nửa tháng quay phim.

Nửa tháng không được gặp em gái, đến khi anh trở về, em gái đã đi học.

Anh nhất định sẽ lén về để đưa em gái đi học, đây chính là điều anh đã trông mong nhiều năm.

“Cũng sắp rồi ạ, còn mấy ngày nữa là đi học, hôm nào rảnh em ra ngoài mua mấy quyển vở và bút là được.” Những đồ dùng khác thì Tô Chi đã chuẩn bị xong.

Tô Quân Bạch vội nói: "Anh đưa em đi, dù sao hằng ngày anh ở nhà đọc kịch bản, không có việc gì cả.”

Anh chưa từng trải qua việc đi dạo phố mua đồ dùng học tập cùng em gái nên rất muốn làm!

Tô Chi nhìn khuôn mặt xinh đẹp của anh, cô lắc đầu: "Không cần ạ, em tự đi.”

Cô không muốn bị người ta vây xem, cô còn phải đi ngắm cảnh, đi dạo phố.

Gần đây Lâm Mạt quay về trấn Thanh Thủy để chuẩn bị việc đi học, mấy ngày nữa mới về, một mình Tô Chi tự đi cũng được.

Tô Quân Bạch tủi thân: "Chi Chi, em ruồng bỏ anh à?”

Ánh mắt của em gái đã nói rõ tất cả, anh đau lòng.

Tô Chi nói thẳng: "Đúng vậy, ruồng bỏ vì anh quá đẹp trai.”

Với gương mặt xinh đẹp và vai rộng eo thon chân dài, làm sao che lấp được vẻ đẹp trai đến bức người của anh.

Tô Quân Bạch: "…”

Em gái ghét gương mặt mà anh vẫn lấy làm kiêu ngạo, anh không muốn gương mặt này nữa jpg
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.