Hoàng hậu bị cấm túc chẳng phải là chuyện nhỏ. Không chỉ hậu cung nhiễu loạn mà triều chính cũng bắt đầu dậy sóng. Phe cánh Hà thái sư không ngừng dâng tấu mong hoàng đế bỏ lệnh cấm túc hoàng hậu. Dương thượng thư cũng liên tục xin diện thánh sau mỗi buổi chầu, mục đích không ngoài việc thỉnh cầu hoàng đế xem xét lại vụ giáng chức ngớ ngẩn của Dương Ngọc Huệ. Lại cũng có người tỏ ra quan ngại về việc hậu cung rơi vào tay công chúa địch quốc, sợ rằng sẽ để lại mầm họa về sau. Không chỉ vậy, sắp tới đây là sinh thần mười chín tuổi của hoàng đế. Việc tổ chức thọ yến trọng đại nhường này sao có thể giao vào tay một kẻ mù tịt lễ nghĩa như thế cho được?
Ta nghe kể lại mà hết mực tán thành. Rường cột quốc gia có khác, suy nghĩ thực là thấu đáo! Ngay cả hoàng hậu mà mỗi lần tổ chức yến tiệc còn mệt bở hơi tai, ta làm thế nào mà đảm đương cho nổi? Lúc hoàng đế ra khẩu dụ bảo ta quản lý hậu cung, ta đã đánh hơi được mùi phiền phức. Nhưng bây giờ, khi Thượng cung cục đến hỏi ý ta nên tổ chức thọ yến ra sao, ta mới nhận ra mình không chỉ gặp phiền phức, mà còn là phiền phức cực lớn.
Ta lọ mọ đến Thuận Ninh cung hỏi ý thái hậu thì bà đóng cửa không tiếp. Ta đem chuyện này nói với hoàng đế, hắn lại gạt đi bảo ta làm thế nào cũng được. Ta cùng đường, đành phải tìm Lý Thọ bàn bạc. Lý Thọ suy nghĩ hồi lâu, bèn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-cung/2266245/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.