Lửa bỗng cháy tới chân mình, hoàng hậu cũng hơi bất ngờ. Nhưng nàng vẫn bình tĩnh cười đáp:
- Đây đúng là đồ của bản cung, có điều trước khi đưa đến chỗ Minh phi đã thông qua Đàm ngự y rồi. Nếu bên trong có độc, lẽ nào Đàm ngự y lại chẳng nhận ra?
Diêu Ngôn hướng về phía hoàng đế, thưa:
- Khởi bẩm, độc này vốn chỉ hạ vào một nửa lượng cao phía dưới, còn lớp cao bên trên hoàn toàn không có độc. Khi kiểm độc, Đàm đại nhân chỉ có thể xem xét mặt trên, không tiện đào bới sâu xuống dưới nên mới không phát hiện ra.
Hoàng hậu nhíu mày, chực phản biện thì bị hoàng đế giơ tay ngăn lại. Hắn cười nói:
- Thủ đoạn cao minh vậy sao? Diêu Ngôn, ngươi nói rõ xem nào.
Diêu Ngôn mở nắp hộp cao dưỡng da, kính cẩn dâng đến trước mặt hoàng đế, chậm rãi giải thích:
- Khi nô tỳ xem đến hộp cao này thì phát hiện chất cao có phần không đồng đều, giữa sắc cao trắng ngà có xen lẫn mấy vệt màu vàng đục. Tuy nhiên khác biệt thực sự không nhiều, người thường khó lòng nhận ra. Nô tỳ sinh nghi, thử lấy một chút cao này đun nóng thì phát hiện cao đổi sang màu đỏ, còn kết thành hạt nhỏ li ti như cát. Xét thêm tình trạng của Minh phi nương nương, nô tỳ tin rằng cao dưỡng da này đã bị hạ độc Hồng Sa. (1)
Hộp cao trên tay Diêu Ngôn đã được dùng gần hết, có thể nhìn thấy cả đáy hộp.
Diêu Ngôn nhìn lướt qua bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-cung/2266211/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.