Mạc Kỉ Hàn không nói gì, hai mắt trừng lên đầy cảnh giác với hắn, Nhậm Cực lại để tai lên đùi y: “Sao? Ngươi cho là trẫm sẽ làm sao? Bất quá vì hai ngày sau sẽ hạ châm đả thông kinh mạch chân của ngươi, muốn chuẩn bị trước mà thôi.“
Vừa mới mới chạm vào lớp vải trơn bóng, lại bị hất ra, Mạc Kỉ Hàn mắt nhìn hắn nói: “Không cần.” Lúc mới đầu chữa thương cũng không có làm gì đề chuẩn bị, cũng như nhau cả thôi.
Nhậm Cực trong lòng thầm kêu thật đáng tiếc, mở hai tay: “Nếu Mạc tướng quân chịu được một chút đau đớn khi hạ châm, vậy trẫm cũng không ép buộc.” Quả nhiên cứ vậy mà thu tay lại, rõ ràng dứt khoát tiêu sái đi ra ngoài.
Mạc Kỉ Hàn cũng bị hành động của Nhậm Cực làm cho giật mình, vốn tưởng rằng nhất định sẽ không tốt đẹp như vậy, vốn là một người có thói quen từ trước đến nay thích làm theo ý mình thế nhưng nói thả là thả, thật sự khiến kẻ khác khó hiểu.
Mạc Kỉ Hàn còn đang trầm tư, Mạc Ngôn thò đầu vào nhìn luồn đi vào, buông chậu nước đang bưng ra, đưa tay trước mặt y lắc lắc, khẽ gọi: “Đại ca, đại ca.“
Thấy Mạc Kỉ Hàn quay lại nhìn nàng, lập tức hưng phấn nói: “Đại ca, muội vừa rồi lén đến hỏi Đỗ thái y, biết sao không? Qua hai ngày tiếp theo sẽ đả thông kinh mạch chân của huynh, Đỗ thái y nói nếu thuận lợi, đả thông xong ăn trái ‘Độc Long Châu’ vào, nội lực của huynh ít nhất cũng có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-cung-tu-quyen-1/1946004/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.