Hai người lúc này công lực tuy tương đương, nhưng nếu nói về sự khéo léo khi tiếp cận đối phương trong giao đấu thì Nhậm Cực vẫn cao hơn một bậc, Sau khi trải qua hơn mười chiêu Nhậm Cực bắt đầu xoay người lại, khi nghiêng người lách thì năm ngón tay chụp trước ngực Mạc Kỉ Hàn, khi kiếm của y còn chưa kịp thu về phòng thủ thì vận chút lực, “Xuy” ngón tay kéo lấy một lớp vải.
Mạc Kỉ Hàn lui về sau hai bước, Nhậm Cực vẫn chưa tiến công, nhìn lớp vải trên tay rồi tiện tay ném sang một bên, giương mắt nhìn sắc mặt Mạc Kỉ Hàn đang hơi tái mét, dù vậy vẫn ung dung hỏi: “Mạc tướng quân, nhận thua sao?”
Ngữ khí mang theo ý trêu chọc khiến ngón tay cầm kiếm của Mạc Kỉ Hàn nằm chặt lại, gân xanh đều nổi lên, ánh mắt léo tia lạnh lùng, không trả lời mà chỉ nhắm kiếm đâm tới, nhanh như sao xẹt, nhưng so với khi nãy còn nhanh hơn ba phần.
Mạc Kỉ Hàn chặt chẽ nhìn chằm chằm bước chân Nhậm Cực, sau mấy chiêu tiến công vẫn không thu hồi kiếm, cổ tay lật ngang lướt tới, mũi kiếm mang khí gió tấn công bất ngờ bên sườn của Nhậm Cực, quả nhiên thấy hắn né tránh, bước ngang qua đồng thời chuyển động nửa thân mình.
Lạnh lùng cười, vừa rồi y luôn luôn quan sát, võ công Nhậm Cực có lẽ quả thật rất cao, chiêu thức xuất ra yếu điểm chính là quá đẹp đến thu hút lòng người, có thể là do chưa từng rèn luyện trên chiến trường, tuy rằng rất ít, nhưng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-cung-tu-quyen-1/1945926/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.