Không nghi ngờ gì nữa, Trì Hành mới ngủ dậy đã la hét ầm ĩ bị mẹ ruột đánh một trận tơi bơi, đám hạ nhân nhìn thấy cảnh này đều cúi đầu cười trộm.
Bị đánh một trận, Trì Hành vừa xấu hổ vừa tủi nhục, cảm nhận lực đánh của nương, "kẻ trộm" là ai cũng đã rõ ràng.
Trước khi nàng muốn đi tắm, đi ngủ đã khóa chặt cửa, ổ khóa không ai đụng vào nhưng quần nhỏ lại không cánh mà bay – Nương vào bằng cách nào?
Bỏ qua việc nương vào bằng cách nào, nương mang quần áo của nàng đi, nhất định là nhìn ra được gì đó rồi.
Trì Hành ôm đầu, thật muốn vùi vào trong chăn không bao giờ ra ngoài.
Mãi đến giờ ăn tối, nàng vẫn ở trong phòng không ra ngoài, Trì Anh Trì Ngải sợ ấu đệ ở trong phòng buồn chán nên muốn đi gọi, lại bị Trì phu nhân ngăn cản.
"Đừng để ý đến nó, bây giờ con đi kêu nó, xem nó có dám ra ngoài hay không."
Câu nói này thật khó hiểu. Không chỉ hai huynh đệ Trì gia hoang mang mà Trì đại tướng quân cũng thấy khó hiểu: Lời này của phu nhân sao nghe khó hiểu thế nhỉ? Nhãi ranh lại làm gì nữa rồi?
Nhãi ranh – Hành ở trong phòng cuộn tròn trong chăn gấm, mặt đỏ bừng: "Chết mất chết mất thôi, đã làm trò hề trước mặt Uyển Uyển rồi, giờ còn bị nương phát hiện, ông trời cũng muốn giết mình..."
Nàng say sưa vặn mình trên giường.
Nương còn đỡ, nương là người đã sinh ra, nuôi nấng nàng, mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-co-nuong-truy-the-cong-luoc/3729322/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.