Người thiếu niên dũng cảm, không hề e dè đối mặt với ánh mắt của mọi người, dáng người thanh tú, đĩnh bạt, ánh mắt trong trẻo.
Chuyện mà Trì phu nhân lo lắng lâu nay đã thành sự thật, có lẽ vì lo lắng quá lâu nên giờ đây lại không hề suy sụp như tưởng tượng, chỉ hơi ngạc nhiên trong giây lát, rồi lại bình tĩnh trở lại.
So với sự bình tĩnh của nàng, Trì đại tướng quân cực hận tai mình quá thính, chỉ mới một khắc trước còn đối chọi gay gắt với Thẩm Duyên Ân, ngay sau đó nữ nhi đã vội vã muốn làm "con rể" của người ta.
Môi hắn run run: "Rốt cuộc ngươi có biết ngươi đang nói gì không?"
"Hài nhi biết, hài nhi muốn cưới Thanh Hòa tỷ tỷ làm vợ."
Thái độ nàng quả quyết, nói ra không hề hối hận, Thẩm Thanh Hòa không kiềm chế được nụ cười bên môi.
Nụ cười ấy quả thực là đẹp, đẹp đến mức trái tim của Trì tiểu tướng quân như muốn sôi trào.
Nữ nhi nhà mình bị bán mà còn giúp người ta đếm tiền, dáng vẻ ngốc nghếch kia rơi vào trong mắt Trì phu nhân, làm cho nàng ôm cổ tay thở dài, hối hận vì đã nhìn lầm, để A Hành và Thanh Hòa quá gần gũi nhau.
Không thèm làm những việc mà khuê mật thường làm nữa, giờ chỉ một lòng một dạ muốn trở thành "phu thê" thôi sao?
Nàng cảm thán có phải mình đã già rồi không, không theo kịp suy nghĩ thất thường của người trẻ tuổi được nữa, sau đó nhịn không được thầm nghĩ: Rốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-co-nuong-truy-the-cong-luoc/3537995/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.