Bên trong căn phòng tối mịt, ngọn nến cháy suốt đêm, tim nến ngập trong dầu, ngọn lửa dần dần yếu đi.
"Thiếu niên lang" cúi người ngồi trước bàn, một tay chống cằm, thỉnh thoảng lại ngủ gà ngủ gật, vốn là một Tiểu tướng quân hoạt bát, tràn đầy sức sống, chỉ sau một đêm, trên mặt đã lộ ra vẻ hốc hác khó coi.
Màn che bằng vải mỏng màu trắng nhẹ nhàng lay động quanh giường, một bàn tay thon dài trắng ngần từ từ vén màn lên.
Tầm nhìn đột nhiên rộng mở, nhờ ánh sáng vàng mông lung mờ ảo mà Thanh Hòa nhìn thấy khuôn mặt cố gắng kiềm chế cơn buồn ngủ của tiểu tướng quân, không khỏi bật cười.
Ban đêm không yên ổn, tinh thần Trì Hành căng thẳng, nghe thấy tiếng cười này đột nhiên mở mắt ra.
Trong mắt đan xen những tia máu, quần áo mới tinh đã nhàu nát, nàng quay đầu lại, nhìn vào đôi mắt cong cong của thiếu nữ, cơn mệt mỏi đều tan biến, dường như lúc này mới thực sự sống lại.
"Uyển Uyển." Nàng đứng dậy vỗ nhẹ vào ống tay áo, mang chiếc ghế đẩu nhỏ đến bên giường nàng ấy, hai mắt sáng lấp lánh như dải ngân hà dập dờn bồng bềnh, khi cười có sự thuần khiết và tươi sáng đáng quý của người thiếu niên.
"Uyển Uyển, tỷ thấy khỏe hơn chưa?"
Nàng đặt tay lên trán Thanh Hòa, cảm thấy cơn sốt đã lui đi, lập tức vui mừng khôn xiết: "Tốt quá, cuối cùng tỷ cũng khỏi bệnh rồi."
Nàng canh gác suốt đêm, lo lắng suốt đêm, thái độ căng thẳng làm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-co-nuong-truy-the-cong-luoc/3523077/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.