Ngoài cửa có tiếng nói chuyện, Thẩm Thanh Hòa ngồi dậy, lưng dựa vào chiếc gối mềm, toàn bộ sức lực trong cơ thể đều dồn hết vào lưng, nàng nhẹ nhàng nhắm mắt lại, bắt đầu suy nghĩ về những chuyện cần giải quyết tối nay với tâm trạng thoải mái.
Suy nghĩ xoay quanh trong đầu ba vòng, xác nhận không còn chỗ nào thiếu sót, nàng thả lỏng cơ thể, nhấc những ngón tay thon thả lên ấn nhẹ vào huyệt thái dương đang căng tức.
Sau khi cảm tạ điếm tiểu nhị đã tốt bụng đưa đồ ăn lên lầu, Trì Hành bưng một khay gỗ lê đẩy cửa ra.
Động tác của nàng rất nhẹ nhàng, vừa vào cửa thấy người ngủ trên giường đã tỉnh, đôi mắt trong veo ánh lên tia sáng nhàn nhạt: "Tỷ tỷ, tỷ thấy khỏe hơn chưa?"
"Khỏe hơn rồi."
Tiểu tướng quân tùy tiện đặt thức ăn lên bàn, di chuyển ghế đẩu gỗ đến trước giường, quen cửa quen nẻo ngồi xuống. Nàng ra vẻ chuyên nghiệp mà cầm lấy cánh tay thon thả của Thẩm cô nương được che dưới lớp chăn gấm.
Thanh Hòa mặc kệ nàng, im lặng phối hợp, đôi mắt cụp xuống dịu dàng như nước.
Đã lâu rồi không nhìn A Trì như vậy.
Lông mi của A Trì rất dài, đôi mắt trong veo, môi đỏ răng trắng, dung mạo tuấn tú hiếm có khó tìm, ngũ quan thanh tú nhưng không hề yếu đuối.
"Trì tam công tử" trẻ trung tươi sáng, có vẻ đẹp thường khiến người ta bỏ qua giới tính của nàng, một bộ y phục màu đỏ thẫm, bên trong là lớp áo trắng tinh khôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-co-nuong-truy-the-cong-luoc/3523076/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.