🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Họ ngồi cả ngày trong xe, gió bụi mệt mỏi về đến nhà.



Dư Niệm mở tủ lạnh quen thuộc ra, uống một ngụm Coke, nhất thời tinh thần sảng khoái.



Thẩm Bạc phủi nếp nhăn trên cổ tay áo, giống như rất ghét mùi khói bụi nồng nặc trên người mình, nhíu mày nói: “Cô Dư mời tự nhiên, tôi lên lầu tắm rửa đã, ít nhất phải loại bỏ mùi xa lạ mang theo từ đất khách về.”



Dư Niệm vui vẻ, “Anh Thẩm này, anh có biết hiện tại anh giống gì không?”



“Hửm?”



“Như con mèo trước đây tôi nuôi vậy đó.”



“Nó thế nào?”



Dư Niệm nói rất ẩn ý: “Khi bước vào khu vực xa lạ, sẽ thu móng vuốt lại, giả vờ thiện lương vô hại. Chỉ khi nào trở về địa bàn của chính mình, tất cả khó chịu đều biểu lộ ra, khi cảm giác an toàn kịch liệt giảm mạnh, nó sẽ liếm lông, ý đồ loại bỏ mùi đáng ghét của kẻ khác.”



Thẩm Bạc sáng tỏ gật đầu, khóe miệng nhích lên, “Cô là ám chỉ, hành vi tắm rửa hiện giờ của tôi, chính là liếm lông để loại bỏ khó chịu?”



Dư Niệm đối diện với ánh mắt sâu thẳm nham hiểm kia, bỗng có hơi chột dạ: “Cũng không phải…”



“À? Vậy thì ví dụ đó, có nghĩa là gì?” Thẩm Bạc ép sát không tha, anh từ cầu thang chậm rãi bước xuống, đi đến trước mặt cô, từ trên cao nhìn xuống nói, “Là ám chỉ cô là chủ nhân của tôi, nuôi dưỡng tôi à?”



Dư Niệm á khẩu không đáp được, oán thầm: Nói gì vậy chứ, cô có mượn một trăm lá

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-bac/2363469/chuong-20.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.