Dư Niệm chỉ huy cảnh sát dẫn người đến hiện trường, nơi này đã được phong tỏa, những người không liên quan đều rút lui khỏi hiện trường.
Chủ yếu là trong tay nghi phạm có súng, không thể để người dân vô tội mạo hiểm được.
Dư Niệm vẫn đứng yên không nhúc nhích, bên kia điện thoại truyền đến tiếng ù ù bí hiểm, giống tiếng gió, hoặc như là tiếng xe cộ qua lại, không thể phân biệt rõ.
Cô khát khao cầu xin hung thủ, tiếp tục nói gì đi chứ?
…để lộ ra chút thông tin, để tôi tìm được cô.
Dư Niệm nhắm mắt lại, một lũ hoa sương mong manh đọng lại nơi vùng giữa chân mày, hình thành nên mấy chấm trắng trắng, nổi bật dưới bầu trời đêm sương mù giăng kín.
Loáng thoáng, cô phát hiện một luồng cảm giác mất trọng lực, từ lòng bàn chân dâng lên, luồng nóng ấm kia dũng mãnh vòng quanh thân, chuyển thành khí ẩm, xuất mồ hôi ra.
Đây là biểu hiện khi Dư Niệm bị áp lực lớn.
Cô rất hiếm khi bị áp lực đè nặng đến khó thở như vậy, nhưng hiện tại thì có, hung thủ giao sinh mạng của cô bé kia vào tay cô. Nếu cô bé kia chết, chính là cô làm việc bất lực, bị hung thủ dắt mũi dẫn đi; nếu cha mẹ cô bé có suy nghĩ coi thường mạng sống của chính mình, thì cũng là lỗi của cô, dư luận xã hội không biết thế nào, nhưng nhất định sẽ công kích cô bằng lời lẽ ác liệt.
“Cô muốn thế nào?”
Chóp mũi Dư Niệm rịn mồ hôi, cô cảm thấy rất nóng, áo bó sát sau lưng, bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-bac/136968/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.