🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cô ta tự cho mình là thần có quyền trừng trị người khác, phán xét đúng sai sao?

Không còn nghi ngờ gì nữa, hình như cô ta tự cho mình là vậy.

“Cô Đinh, tôi muốn tất cả danh tính và cách thức liên lạc với toàn bộ bạn học trước kia của cô, cô cũng cần xin phía nhà trường một chút, tôi cần toàn bộ hồ sơ bạn học của cô.”

“Tôi hiểu rồi.” Đinh Hoài nói.

Reng reng reng…

Lúc này, điện thoại di động trong túi áo của Thẩm Bạc đột ngột reo lên.

Anh hơi gật đầu, có chút áy náy: “Tôi đi nhận điện thoại.”

Anh từ túi trong của áo vest lấy điện thoại ra, nhấn nút trả lời, vừa mới nghe câu đầu tiên, nụ cười vốn ấm áp ấy dần dần lạnh đi.

Anh che ống nói lại, nói: “Lại có người chết, cảnh sát đang làm công tác xử lý hiện trường.”

“Có tiện để tôi đi xem không?” Dư Niệm hỏi.

“Có thể.” Thẩm Bạc gật đầu,.

Đinh Hoài lo sợ nói: “Lại là bạn tiểu học của tôi sao?”

Thẩm Bạc không phủ nhận, nhưng nhìn thấy anh hơi nở nụ cười lạnh lẽo, đã biết cô ấy đoán đúng rồi.

“Tiểu Nhã cậu ấy sao có thể như vậy, vì sao?”

Dư Niệm bậm môi, nói: “Cô Đinh, chúng tôi đi trước đã, cô phải chú ý giữ mình, có tin tức của nghi phạm, nhớ phải báo cho chúng tôi biết.”

Họ nhanh chóng chạy đến hiện trường, bên ngoài đỗ rất nhiều xe cảnh sát, đèn xe hỗn loạn, hồng vàng giao nhau.

Đêm đã khuya.

Ánh trăng sáng tỏ chiếu vào đuôi mi, đuôi tóc Dư Niệm, lưu lại một vầng sáng trắng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-bac/136966/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.