Hoàng Biện thở dài: “Không dối gạt các vị, trước đó vài ngày đã bắt được mấy tên mật thám. Đầu tiên bản quan cũng hoài nghi có người hạ độc, nhưng suy đi nghĩ lại, nếu bọn chúng thực sự có bản lĩnh này, chi bằng ra tay với mấy cửa hàng và khu chợ mà quân doanh thường xuyên đến mua sắm, các tướng sĩ ăn vào miệng là trực tiếp bị diệt sạch...”
Mọi người đều gật đầu, tiếng xác nhận cùng phát ra sau lớp mặt nạ bảo hộ: “Đúng thế.”
Mục đích của bọn mật thám đêu giống nhau: Xúi giục và thám thính tin tức; nhưng khu này có gì đâu?
Đánh cắp y thuật cơ mật? Còn không bằng trực tiếp bắt cóc đại phu.
Trông cậy vào hơn ngàn người già phụ nữ trẻ em bệnh tật yếu ớt tạo phản? E rằng đó là việc làm của gián điệp hai mặt.
Chẳng lẽ chờ sau khi nhận được sự quan tâm của triều đình để thả dây dài câu cá lớn? Vậy thì dây câu không khỏi quá dài, e rằng ngày sau cá chưa cắn câu mà người giăng câu sẽ vướng vào chết trước.
Hay là không dễ ám sát Khang Hùng thỉnh thoảng mang binh vào núi tập luyện, hoặc là muốn bóp chết “Người khởi xướng” Hoàng Biện?
Hoàng Biện cũng có chung phẩm chất ưu tú của văn thần: Đa nghi, vì thế trước tiên lôi mấy tên mật thám nghiêm hình bức cung, rồi tra xét lật tung địa điểm dừng chân của bọn chúng, thật sự tìm ra vài bức mật hàm ghi chép quy luật hoạt động của Khang gia quân, nhưng đều không hề liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-y-nhat-pham/3486929/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.