5.
Đứa nhi tử ăn chơi trác táng của Ngự sử đã chết, nghe nói là chết trên xe ngựa.
Bỗng nhiên ngựa nổi điên đá lung tung sau đó vọt xuống sông khiến cho hắn ta bị sợ hãi tột độ, về phủ chưa được bao lâu đã chết.
Còn sau khi chết rồi tình hình như thế nào thì ta cũng không biết.
Dù sao chuyện này đâu có liên quan tới ta, ta đang sưởi ấm bên lò than, bên cạnh là nồi lẩu nóng hổi được đặt lên bàn, đúng lúc này hắn đi vào.
Hắn kéo lê thân xác lạnh lẽo dính tuyết đó đi tới trước mặt ta, bắt đầu ngồi xuống rồi ăn, không hề có ý ngại ngùng gì, giống như đang ở nhà của mình vậy.
Ta nói: “Đừng quên ngươi còn phải giết ta đó, ngươi đây là muốn đình công?”
Hắn vẫn vùi đầu vào ăn, vẻ mặt lạnh lùng hiện lên tia sáng.
“Này, ngươi nên phân biết chút đó là lẩu của ta.”
“Ta tên là Sở Linh Dạ.”
Đây là lần đầu tiên hắn nói tên của hắn cho ta nghe.
“Không phải sát thủ không thể để cho người ta biết họ tên mình ư?”
“Dù sao sớm muộn gì ngươi cũng chết, chẳng lẽ ta lại sợ người chết không thể bảo vệ bí mật này cho mình à?”
Hắn thoải mái ăn, quay đầu lấy ra một bao giấy gói bột bỏ vào trong nồi lẩu.
“Thạch tín này của ngươi cũng qua loa có lệ quá đó, ngươi cảm thấy ta sẽ ăn sao?”
“Ta bỏ thuốc xổ vào, thạch tín đắt quá!”
Cho nên hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-va-sat-thu/2897848/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.