Tâm tình Lâm Hồi Âm đang tốt đột nhiên vì sự xuất hiện của Tường Vi mà tiêu tán không ít. Nàng ngượng ngùng thả con bướm trong tay bay đi, sau đó bước theo Dạ Huyền vào trong đình.
Tường Vi là hoa yêu chỉ ăn mật hoa.
Cho nên bữa cơm này chỉ có Dạ Huyền và Lâm Hồi Âm ăn.
Nhưng mà Tường Vi lại không tránh đi, còn ngồi một bên nhìn hai người ăn cơm, không ngừng nói chuyện.
Tuy nhiên đại đa số lời nàng nói đều là để cho Dạ Huyền nghe.
"Huyền, ta thật cao hứng, ngươi lần nào đến Tây Lương cũng đến tìm ta đầu tiên. Ngươi yên tâm, ở trong sơn trang của ta đám yêu ma kia sẽ không phát hiện ra ngươi đâu, ngươi muốn ở bao lâu thì cứ ở."
Tường Vi là hoa yêu, ngàn năm trước Dạ Huyền bị đuổi giết chạy đến Tây Lương là nàng đã cứu hắn.
Khi ấy Tường Vi có cảm tình với Dạ Huyền, đã bày tỏ với hắn rất nhiều nhưng trước sau đều bị cự tuyệt.
Nhưng mà Tường Vi tâm tư đơn giản hiền lành, tuy bị cự tuyệt cũng không thẹn quá hóa giận, ngược lại còn hy vọng làm bạn với Dạ Huyền.
Dạ Huyền nhớ ơn nàng cứu mạng nên cũng không từ chối.
Sau khi Dạ Huyền rời khỏi Tây Lương, Tường Vi cảm thấy cả đời này nàng không thể nào gặp lại hắn nữa.
Không nghĩ đến cách đây không lâu hắn lại mang theo hai người hôn mê bất tỉnh đến sơn trang của nàng.
Trong lời nói của Tường Vi, Lâm Hồi Âm biết Dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thong-bao-mot-ngan-lan-nu-nhan-nguy-hiem/2387851/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.