Triêu Ca đụng mạnh vào cây cổ thụ, lắc lư một cái. Lá cây rụng xuống, ngay sau đó toàn thân hắn ngã xuống đất, ánh mắt đờ đẫn nhìn Lâm hồi Âm.
Lâm Hồi ÂM sợ Triêu Ca sẽ lại tập kích mình như hồi nãy nên chạy đến bên người hắn đưa tay ra bóp cổ hắn. Nàng căng thẳng đối diện với ánh mắt Triêu Ca.
Triêu Ca ánh mắt đầy dục vọng chạm phải ánh mắt Lâm Hồi Âm, cổ họng lên xuống biểu cảm rất phức tạp.
Ánh mắt như vậy làm nàng phòng bị mười phần, rất quật cường. Còn cả sợ hãi không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì. Nhưng mà đáy mắt nàng còn long lanh một tầng nước Hơi nước ngoan độc, chỉ cần nếu hắn có cử chỉ quá đáng gì nữa nàng sẽ sẵn sáng giét chết hắn vậy.
Triêu Ca chưa từng gặp phải ánh mắt như thế rõ ràng là sợ hã nhưng đầy quật cường, không chịu lộ ra sự yếu ớt.
Ánh mắt kia như chậu nước lạnh dội xuống đầu Triêu Ca làm lý trí hắn phần nào tỉnh lại.
Đầu tiên hắn có chút mờ mịt, sau đó mới nhìn rõ Lâm Hồi Âm trước mắt quần áo xốc xếch, tóc tai bù xù sắc mặt tái nhợt, môi mím chặt, run rẩy. Tay nàng siết cổ hắn, giống như dùng hết sức lực mình.
Triêu Ca sửng sốt hồi lâu mới phát hiện ngọn lửa dày vò mình. một ngàn năm qua hắn chưa từng xao động như vậy.
Lúc này hắn mới hoàn toàn tỉnh táo ý thức được lúc nãy mình làm gì.
Sắc mắt hắn bỗng chốc tái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thong-bao-mot-ngan-lan-nu-nhan-nguy-hiem/2387797/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.