Lâm Hồi Âm do dự nhìn Dạ Huyền cảm thấy giờ phút này hắn giống như không hề tức giận vậy. Vậy nên thận trọng gật đầu một cái.. Sau đó nàng nhìn thấy lửa giận trong mắt hắn, toàn thân thấy đông cứng, đầu óc choáng váng. Nàng thầm nghĩ hắn không tin nàng sao?
Lại suy nghĩ một chút, Lâm Hồi Âm nhìn Dạ Huyền nghiêm túc gật đầu một cái, giống như rất sợ hắn không tin mình, mặt đầy trịnh trọng nói: "Đúng vậy, ta nghĩ nên như vậy."
Ánh mắt Dạ Huyền trở nên cực kỳ âm trầm, hắn nhìn Lâm Hồi Âm giọng điệu lạnh lùng: "Không cần ta chịu trách nhiệm sao?"
Chịu trách nhiệm... Lâm HỒi Âm sửng sốt nhìn Dạ Huyền, nàng không biết là hắn đang dò xét mình hay là thật lòng... Nàng nghĩ đến mình đã từng bị gã đàn ông biến thái cưỡng bức, bất chợt cảm thấy tự ti ngay sau đó lại nghĩ đến, nàng muốn có một tình yêu thật sư, nhưng không muốn chỉ vì một đêm sai trái để đổi lấy.
Cho nên Lâm Hồi Âm cúi đầu do dự một chút, cuối cùng ngẩng đầu lên nhìn Dạ Huyền khẽ cười, ánh mắt nhấp nháy giọng nói ngây thơ khả ái, có chút hàm hồ, giả ngây giả ngô nói: "Không cần chịu trách nhiệm, thật ra đâu có gì nghiêm trọng chỉ là hai người sau khi say rượu thì loạn tính, ngủ một đêm thôi mà. THật ra cũng chẳng có gì to tát, cho nên ngươi không cần bận tâm. Không quan trọng như vậy đâu...."
Dạ Huyền nhìn thần thái của Lâm Hồi Âm, nghe lời nàng nói cảm thấy lòng mình lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thong-bao-mot-ngan-lan-nu-nhan-nguy-hiem/2387766/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.