Dạ Huyền vốn định sẽ giải thích với Lâm Hồi Âm rằng tối qua hắn không nhin được. Nên mới làm chuyện ấy, trong lúc bất chợt lại nghe nàng lên tiếng nên dừng lại, gật đầu một cái: "Ừ, ngươi nói trước đi."
Lâm Hồi Âm tay túm chân váy, mím môi mở miệng nói: "Chuyện hôm qua ta rất bất ngờ.
"Ta không cố ý cũng không muốn như thế."
Dạ Huyền nhìn Lâm Hồi Âm cảm thấy kinh ngạc, ngay sau đó thì trở nên đạm bạc nhưng cố nén không lên tiếng, yên lặng chờ Lâm Hồi Âm nói tiếp.
"Tửu lượng ta không tốt, cho nên đến bây giờ ta rất ít uông rượu, tối hôm qua là lần đầu tiên ta uống, cảm thấy rượu kia hương vị thật ngon. Nên uống hơi nhiều, sau đó ta mới biết... Ta không chỉ tửu lượng không tốt, mà sau khi say rượu ta cũng không tốt..." Lâm Hồi Âm vừa nói vừa cảm thấy xấu hổ, cúi thấp đầu cố sức giải thích cho mình, mặc dù nàng cảm thấy nói như vậy nghe rất miễn cưỡng: "Sau khi uống rượu tính tình ta không tốt, làm hỏng bét mọi chuyện cho nên ta rất xin lỗi, ta làm những chuyên kia với ngươi... Hy vọng ngươi không tức giận, cũng có thể bỏ qua cho ta, ta hứa sau này sẽ không như vậy nữa, nhất định sẽ không có lần sau.
Lâm Hồi Âm nghĩ chuyện của nam nữ này đại đa số đàn ông đều ở một phe, sau khi làm chuyện ấy thì sẽ muốn phủi sạch trách nhiệm. Sợ rằng Dạ Huyền cũng không ngoại lệ. Hơn nữa chỉ cần nàng nói như vậy thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thong-bao-mot-ngan-lan-nu-nhan-nguy-hiem/2387764/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.