Triêu Ca lúc này mới giật mình, ánh mắt trong trẻo lạnh lùng đối diện với ánh mắt của Liễu Nhiễu không hề lên tiếng.
Bỗng dưng Liễu Nhiễu thấy lo lắng, cảm thấy chột dạ, nhưng vẫn duy trì vẻ mặt trấn định, bình tĩnh chờ Triêu Ca nói tiếp. Một lát sau thì khẽ run lên chuẩn bị rời đi.
"Liễu Nhiễu." Một giây kia Liễu Nhiễu đi ngang qua người hắn, Triêu Ca lại lên tiếng gọi tên nàng.
Liễu Nhiễu dừng chân quay lưng về phía Triêu Ca, ánh mắt lộ vẻ khẩn trương, rất nhanh trở nên ôn nhu lần nữa xoay người nhìn Triêu Ca mở miệng: "Hoàng thái tử có gì phân phó?"
"Đêm qua ta làm sao trở về Vô Lượng điện?" Triêu Ca mở miệng đi thẳng vào vấn đề.
Hôm nay hắn trnh dậy phát hiện mình đã ở vô lượng điện, toàn thân có chút mệt mỏi, đầu đau nhức. Không cần nghĩ thì cũng biết do đêm qua hắn đã uống quá nhiều. Suy nghĩ một chút lại phát hiện mình chẳng nhớ gì cả, hắn làm thế nào trở về vô lượng điện được, hắn hoàn toàn không nhớ!
Nhưng mà hắn cảm thấy tất cả những chuyện này quên qua dứt khoát đến quỷ dị, giống như có một bí mật quan trọng nào đó đang che mắt hắn vậy.
Tối hôm qua Dạ Huyền mang Lâm Hồi Âm đi, bên cạnh hắn chỉ còn Liễu Nhiễu cho nên mới sáng sớm hắn đã xuống núi đến đây hỏi nàng.
Liễu Nhiễu nghe Triêu Ca hỏi vậy thì hoảng hốt, thận trọng nâng mí mắt quan sát Triêu Ca một chút hoài nghi phải chăng thuật chú của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thong-bao-mot-ngan-lan-nu-nhan-nguy-hiem/2387754/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.