Chiêu Phong cứ thế như một khúc gỗ sống qua bao năm, chàng ấy liên tục làm việc, những công việc trước đây chàng ấy làm thái tử phải làm thì bây giờ vẫn làm, những công việc cần đi xa chàng ấy đều chủ động đi.
Nm đầu tiên ch ng u đn hm Nh Quốc, ghé quảngài thành hm m Nhu, lần đầu tiên thấy bài vị nàng ấy
Chiêu Phong liền nhũn người ra ngồi sụp ở trước mộ nàng ấy khóc.
Không hề than vãn, không hề trách móc nàng ấy, cứ thế nhìn vào bài vị mà khóc, lúc này Nhiên Vương đã lùi về làm thái thượng hoàng, cũng làm một căn nhà nhỏ ở cách đó mấy dặm để ở bên con gái.
Lúc Chiêu Phong đến thăm người đã dẫn Chiêu Phong tới, Nhiên Vương sống rất bình dị, y phục vải thô, ở một căn nhà nhỏ sân sau có giếng nước và ao, trước sân có vườn rau và một vườn riêng thả gà, ngày ngày bổ củi, múc nước tưới rau thấy tâm trạng đều tốt lên.
Cứ thế mấy năm liền, đến ngày dỗ của Đàm Nhu là Chiêu Phong lại đến từ lúc sáng sớm, không cần ai dẫn đi, chàng ấy đem đồ tới cho nàng.
Táo, đào, một bó hoa mẫu đơn, lúc trước nàng ấy không nói thích hoa gì cả nhưng nàng ấy luôn nâng niu hoa mẫu đơn, nàng ấy còn nói Chiêu Phong như bông hoa mẫu đơn vậy, cho nên Chiêu Phong thấy bản thân luôn được ở bên nàng ấy.
Thắp hương xong chàng ngồi bên gốc cây đối diện với nàng, Chiêu Phong không nói gì, mỗi lần đến đều ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thi-sao/3541808/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.