Chiêu Phong buông nàng ra, nhưng lại chẳng vui vẻ gì, chàng trách móc Đàm Nhu.
" Nàng điên rồi sao?"
Đàm Nhu đứng lên ngay, Chiêu Phong cũng lập tức đứng lên, Đàm Nhu không mấy vui vẻ với lời chàng ấy nói.
"Chàng nói gì vậy."
Chiêu Phong chỉ vào con suối nhỏ chảy xiết, chàng ấy chỉ tay còn run.
"Nàng không coi trọng mạng sống của mình sao, mạng của bản thân nàng bị chính nàng coi thường nàng không thấy tiếc sao."
Đàm Nhu chợt hiểu, vì chàng ấy quá lo lắng nên mới thế, nàng liền nhường nhịn.
" Chiêu Phong, ta xin lỗi, ta hiểu..."
Chiêu Phong đột nhiên ngắt lời, giọng chàng ấy tức giận hơn.
"Nàng không hiểu."
Đàm Nhu liền chỉ vào con suối nhỏ.
"Tứ Vương hắn ở dưới đó."
Chiêu Phong liền đáp.
" Hắn cũng là đến lúc đi rồi, sau bao nhiêu chuyện thì hắn nằm dưới đáy cũng chẳng sao."
Đàm Nhu im bặt, Chiêu Phong chuyển giọng từ tức giận sang bất mãn.
" Nàng mãi mãi không hiểu, từ lúc nàng bắt đầu nói dối ta để làm những việc của bản thân nàng, ta đã tin là nàng sẽ không bao giờ hiểu ta, kể cả đêm hôm đó, nàng chủ động trước, nhưng ta vẫn không làm, là vì ta cảm thấy nàng dùng nó để bù đắp cho ta, sau đó nàng sẽ lập tức bỏ lại ta mà đi, ta sợ như vậy nên mới không làm."
Mấy vị trưởng bối đứng trên vách núi kia nhìn xuống bãi đá bờ bên kia, đôi trẻ đang đứng nói chuyện với nhau thì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thi-sao/3487156/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.