Toán lính kia phát hiện được một cô nương đang trốn trong phòng khách, bọn họ soi đèn lồng lên thấy nàng ấy xinh đẹp, trên người ướt mưa, vẻ mặt sợ sệt giống như chú thỏ con.
Với tiếng trêu ghẹo, tiếng cười bỉ ổi, tràng đáp lời đầy mùi bẩn thỉu kia, bọn họ đã kéo nàng ta ra bên ngoài, gần mười người kéo một cô nương ra, lại vây quanh nàng ta như muốn cắt xẻ từng miếng thịt ra ăn.
Đột nhiên có mấy viên ngói từ trên mái nhà bay xuống trúng đầu mấy người, bọn họ bị đột kích, chỉ thấy bóng đen nhỏ chồm từ trên nóc nhà xuống, nàng cầm con dao găm nhỏ của mình rạch cổ một tên.
Lạc Vỹ từ cửa xông vào, thanh kiếm của hắn dài hơn bình thường, hắn vung một cái đã tiễn một người đi bán muối, Đàm Nhu cướp được kiếm không hề muốn khựng lại giây nào, nàng đưa kiếm đâm vào một người rồi dùng chân đạp hắn bay ra, Lạc Vỹ cũng không hề dừng lại, hắn gặp ai đều vung kiếm, chiếc đèn lồng có khắc chữ
Bắc kia rơi xuống đất, máu của người Bắc Quốc đã nhuốm ướt một nửa đèn lồng.
Tên cuối cùng là tên rất lì lợm, hắn từ vũng máu chồm về phía nàng, Đàm Nhu dùng chân đạp hắn ngã lăn ra, thanh kiếm trên tay nàng quẹt phải tượng kì lân ở sân liền gãy làm đôi, thấy người đó vẫn còn động đậy, vốn Lạc Vỹ đã định đi tới tiễn hắn, nhưng Đàm Nhu đã nhanh hơn, nàng đi tới ngồi lên người hắn rồi dùng kiếm gãy đâm rất nhiều nhát vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thi-sao/3486381/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.