Đàm Nhu gật đầu.
" Vậy Lạc Vỹ, sao ngươi lại biết ta vậy?"
Lạc Vỹ ngượng ngùng đáp.
" Thần từng thấy công chúa ở tiệc hoa đào."
Tiệc hoa đào chính là buổi tiệc gây nhiều thương nhớ cho người khác, Đàm Nhu trong bữa tiệc đó vốn âm mưu vô biên, điệu múa đó cũng chỉ là múa loạn xạ cho người ta hoan hô, nàng tán dương hắn.
"Trí nhớ ngươi tốt đó."
Nàng quay người đi ra ngoài, con ngựa nàng vẫn đang đứng ở ngoài cửa, năm người kia theo chân Lạc Vỹ đi ra cùng Đàm Nhu.
Đàm Nhu nhảy lên ngựa, nàng nhìn năm người đứng xếp hàng ở đó liền cảm thán.
" Phủ tam hoàng tử cách đây ba dặm, các người có thể chạy được sao."
Lạc Vỹ cười nói.
" Chúng thần cũng có ngựa."
Đàm Nhu mỉm cười gật đầu.
"Vậy ta đi trước."
Nói xong con ngựa của nàng vừa hí dứt một hơi đã chạy thật nhanh về phía trước, Lạc Vỹ nhìn theo nàng mỉm cười.
Dường như hắn rất có cảm tình với Đàm Nhu, những huynh đệ đi theo hắn cũng cụng vai trêu đùa.
"Để ý công chúa sao."
Hắn cười lắc đầu.
" Đâu có."
Nhưng ánh mắt nhìn nàng rất đặc biệt, nàng vừa rời đi hắn đã mỉm cười.
Đàm Nhu thúc ngựa chạy như bay, nàng nôn nóng đến phủ tam hoàng tử xem tình hình, Tuệ Liên đã đến được phủ tam hoàng tử, nhưng mỡ hỗn độn bên trong phủ còn nghiêm trọng hơn tỷ ấy nghĩ, đi đến trước nhị phòng, Tuệ Liên thấy Tam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thi-sao/3486294/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.