Sau buổi thượng triều ngày hôm đó Ngưu thái y tức tốc chạy về phòng thuốc, An Nhĩ còn đang ngồi phơi thuốc ở ngoài sân, thấy cha về cũng lễ phép như thường ngày mà hành lễ.
" Phụ thân."
Ngưu thái y sốt ruột kéo con ra chỗ khuất người, vẻ mặt tái nhợt, hớt hải, An Nhĩ thật tình không hiểu chuyện gì, còn cho rằng cha tìm được công thức chế thuốc mới, nàng còn vui mừng hỏi.
" Phụ thân có phát hiện gì sao?"
Ngưu thái y ngó ngang ngó dọc, xác định không có ai mới dám hỏi con.
" Con và đại hoàng tử đang qua lại à?"
An Nhĩ sốc đứng hình, bàn tay nhỏ trên tay cha cũng buông xuống, nàng tắt nụ cười.
"Sao phụ thân lại hỏi như vậy, con và đại hoàng tử hoàn toàn không có gì."
Ngưu thái y lo lắng hỏi lại.
" Thật sự không có gì sao?"
An Nhĩ lắc đầu.
" Phụ thân, không có chuyện đó đâu, sao lại qua lại chứ."
An Nhĩ dường như gượng gạo, Ngưu thái y lại càng lo lắng hơn, An Nhĩ hỏi lại.
" Phụ thân, người lo lắng chuyện gì sao?"
Ngưu thái y thở dài.
" Chuyện lớn rồi, chuyện này mà để cho mẫu thân con biết là nàng ấy sẽ nổi điên lên mất."
An Nhĩ mỉm cười, muốn xua tan đi sự lo lắng của cha.
" Phụ thân, mẫu thân con bình thường cũng là người an tĩnh, hiền lành, chuyện gì mà lại có thể làm cho mẫu thân con nổi điên được chứ, chẳng lẽ là chuyện về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thi-sao/3484032/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.