Đình Nguyên Xuyên quay ra nhìn Bùi Anh rồi nói nhỏ, thấy hắn còn cười gượng.
Bùi Anh quay người đi không muốn nói chuyện với hắn chút nào, bàn tay Chiêu Phong nắm lại đã rất chặt, Đàm Nhu khoác tay chàng để chàng ấy không làm càn, cũng không rõ Đình Nguyên Xuyên làm sao mà lại đứng đó ngây ngốc vậy.
Đàm Nhu vừa kéo Chiêu Phong vừa nói.
"Ta đi trước đây."
Hai người đi tạt qua hai người họ, Đàm Nhu xoa nhẹ nắm tay của Chiêu Phong, khuyên nhủ chàng
" Chàng không được nóng nảy, chàng còn phải đưa ta về nữa mà, ta không muốn cứ chuyện gì chúng ta lại dùng bạo lực để giải quyết, rắc rối lại càng rắc rối hơn."
Chiêu Phong nắm lại tay của nàng, chàng ấy cười nhưng miệng lại nói.
" Cách đó nhanh hơn, đặc biệt với loại người như hắn, và cả, cận vệ của hắn."
Đàm Nhu thấy người lơ lửng, Chiêu Phong bế nàng chạy về thật nhanh, vừa vào phòng Chiêu Phong đã vội vã đặt nàng ngồi lên giường, chàng ấy xoa đầu nàng, dặn dò nàng như con gái.
"Nàng ngoan ngoãn ngồi đây chờ ta, ta đi chuẩn bị một chút rồi xuất hiện lại ngay."
Đàm Nhu không hiểu muốn hỏi.
"Nhưng chàng, đi đâu...."
Chiêu Phong không nghe gì đã chạy xuống dưới lầu, nghe tiếng cửa vừa rồi chàng ấy đã khoá ngoài, Đàm Nhu thở dài.
" Lại làm chàng ấy lo lắng rồi."
Chiêu Phong đã vội vã từ chợ về đến trọ, Đàm Nhu lại buồn vì mình cứ luôn làm chàng ấy phải lo lắng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-thi-sao/3483975/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.