14
Một tháng sau khi Tống Lăng qua đời, cha ta lại bắt đầu lên triều.
Mẹ ta rất đau buồn trước cái ch.ết của Tống Lăng, bà không hề ốm đau nhưng lại lâm bệnh nặng.
Tin đồn lan truyền cả trong lẫn ngoài cung rằng Tống gia đau buồn mất đi đứa con gái thứ hai vì thái tử không thể đưa ra lời giải thích hợp lý, từ đó luôn đứng về phía đối lập với thái tử.
À... ta là người đã tung tin đồn đó.
Nhưng cũng không thể coi là tin đồn được, cha ta thật sự không thích Thái tử như vậy, trước kia ông ấy vì nể mặt ta, cũng không chấp nhặt với Thái tử, cho rằng ta thích Thái tử, giờ đây trong triều, bất cứ ai thân cận với Thái tử, cha ta đều gây khó dễ.
Mẹ ta đêm đó nắm tay ta, đau buồn vì cái ch.ết của Tống Lăng, nhưng đồng thời cũng vui mừng vì người gả vào Phủ Thái tử không phải là ta.
Ta nắm tay mẹ nói với mẹ: “Mẹ, không phải mẹ luôn nói số trời đã định, sống ch.ết có mệnh, phú quý do trời sao? Đừng nghĩ nữa, bách tính thiên hạ đều đang chờ mẹ khỏi bệnh để chữa trị cho bọn họ, mỗi ngày bệnh nhân nhiều như vậy, sư huynh, huynh ấy sắp không lo được rồi."
Vì tay nghề y thuật cao siêu của mẹ ta mà y quán ngày nào cũng đông đúc. Rồi khoảnh khắc ta nắm tay mẹ, bỗng nhiên ta cảm thấy có điều gì đó không ổn.
"Mẹ ơi, con cảm thấy có gì đó không ổn ở mẹ..." Ta nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-phi-trung-sinh/3492487/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.