12
Cũng may Phó Thanh Thanh không hỏi ta nữa mà đồng ý ngay, nói rằng dù ta có làm gì thì cũng sẽ giúp đỡ.
“Cho dù ngươi thực sự nhờ ta đi cướp rể, ta cũng sẽ làm.” Nàng nháy mắt trêu chọc.
"Hiện tại ta không thích Thái tử, về sau đừng trêu chọc ta chuyện này."
"A? Tại sao? Không phải ngươi nói trừ phi là Thái tử sẽ không gả sao? Nước trong não ngươi từ khi nào mà cạn sạch vậy?"
“Não ngươi mới ngập nước.” Ta đưa tay vỗ nhẹ đầu nàng, đe dọa: “Chuyện này ngươi phải ngậm miệng lại.”
Phó Thanh Thanh lên mặt với ta, đưa tay lấy một miếng bánh hoa quế nhét vào miệng, vừa ăn vừa lẩm bẩm nói: “Ta biết, ta biết, ta không phải con nít, phải nghiêm khắc với miệng của ta. Nhân tiện, ngươi không thích Thái tử nữa, bây giờ ngươi thích ai, có nên xem xét Ca ca ta không?"
“Vẫn chưa hết hy vọng? Ngươi còn muốn ta làm tẩu tẩu của ngươi à?"
Nàng nghiêng cái đầu tròn đáng yêu của mình, gật đầu như lạch cạch: “Ừ.”
“Cút, Ngươi muốn ta làm tẩu tẩu của ngươi, nhưng ta chưa muốn ngươi làm muội muội của ta.”
"Hừ, đồ vô ơn này, năm đó ca ca của ta đã cứu ngươi một mạng, ngươi còn không biết lấy thân báo đáp à?"
"Ta còn cứu mạng ngươi, sao ngươi nháy mắt đã vào cung thành thê thiếp rồi?"
"Hừ, ngươi không phải nam nhân, ta gả cho ngươi, ta sẽ thành góa phụ."
“Trong mắt ta, Ca ca ngươi vẫn chưa phải là nam nhân, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-phi-trung-sinh/3492486/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.