Edit: Muỗi Vove
Trong lòng bất an, làm Tử Dạ bước nhanh hơn, tiểu thái giám đi theo hắn kinh ngạc nhìn Tử Dạ đột nhiên thay đổi cước bộ, sửng sốt một hồi lâu mới phục hồi tinh thân lại, chạy nhanh đuổi theo.
Tĩnh.
Toàn bộ Ly cung hoàn toàn yên tĩnh, cái không khí quỷ dị này làm tâm Tử Dạ thắt chặt. Bởi vì, toàn bộ Ly cung không một bóng người, chỉ có thấp thoáng ánh nến chiếu sáng một vùng.
Tử Dạ cố nén bất an trong lòng, xuyên qua hành lang không người, hướng phòng ngủ của Diệp Lạc đi đến, thế nhưng, ở khoảng cách với phòng ngủ không xa, hắn rốt cuộc thấy được các cung nhân đồng loạt nằm trên mặt đất, không hề nhúc nhích.
Hắn nhìn theo cửa phòng ngủ, trái tim đập mãnh liệt, hắn chẳng quan tâm đám cung nhân còn sống hay đã chết, bước nhanh vào phòng ngủ.
Trong phòng ngủ không một bóng người, trên giường chăn đệm lạnh ngắt, y phục được xếp ngay ngắn đặt ở đầu giường, mà ở cách đó không xa, một cái nôi lặng yên đung đưa, nến ở góc tường vẫn không tiếng động cháy bập bùng, giống như nói cho hắn biết, mọi chuyện đã xảy ra rồi!
Nhìn căn phòng trống rỗng, Tử Dạ cảm thấy trong lòng từng trận run rẩy, sắc mặt hắn tái nhợt, hai tay gắt gao siết chặt, vừa rồi ở Di Hương cung nghe thấy thanh âm của nàng, lại vang lên bên tai hắn: Tử Dạ, ta với ngươi từ nay về sau ân đoạn nghĩa tuyệt…Ân đoạn nghĩa tuyệt…Ân đoạn nghĩa tuyệt…
Thanh âm thê lương của nàng, một lần nữa quấn quanh bên tai Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thai-tu-phi-that-sung/1240293/chuong-196.html